Công ty bảo vệ

Thế Sơn vừa bước xuống sân cũng là lúc chiếc Kia Morning màu trắng trờ tới trước cổng. Thế Sơn chạy vào phòng bảo vệ, bấm nút mở cổng ra hẳn luôn vì anh biết các nhân viên khác của công ty sẽ đến liền ngay sau đó. Thế Sơn lại bước ra ngoài, đồng hồ trên tay chỉ 6h50, vậy là nãy giờ anh đã ở trong phòng giám đốc được nửa tiếng rồi. Chiếc Kia lăn bánh chầm chậm qua chỗ Thế Sơn đứng, cửa kiếng đang hạ xuống, người lái xe gác tay trái lên cạnh cửa, hất miệng cười với Thế Sơn:

- Mới sáng sớm mà đã đi tướng chàng hảng vậy, bộ mới bị đụ xong hả cha nội?
“Cái thằng mất nết này, nói tầm bậy tầm bạ mà lại trúng tùm lum tùm la. Hôm nay là cái ngày gì vầy nè trời? Sáng giờ bị nói trúng tim đen mấy lần rồi.” – Thế Sơn thầm nghĩ.
Chủ nhân chiếc Kia chính là Xuân Tùng, 28 tuổi, tay trợ lý kiêm thư ký đắc lực của giám đốc Hoàng Minh, là người mà Hoàng Minh tin tưởng nhất trong công ty. Vì làm trợ lý riêng cho “đại gia” như Hoàng Minh nên Xuân Tùng cũng được hưởng mức lương khá khẩm, đủ để sắm chiếc Kia Morning vài ba trăm triệu sau mấy năm làm việc. Xuân Tùng thường đến công ty sớm hơn giờ làm việc khoảng 15 phút để chuẩn bị, sửa soạn bàn làm việc trong phòng giám đốc. Sáng nào Hoàng Minh bước vào phòng cũng thấy bàn làm việc tươm tất, trên bàn đặt sẵn 1 tách cà phê đen nóng hổi bốc khói, chính là Xuân Tùng đã pha sẵn cho anh. Dạo này công ty đang tất bật dự án mới, thấy Hoàng Minh hằng ngày đi sớm về khuya nên Xuân Tùng ngỏ ý muốn xin giám đốc buổi sáng đến sớm hơn còn buổi chiều tối thì khi nào Hoàng Minh về anh mới về theo nhưng không được sự đồng ý của Hoàng Minh nên anh bất đắc dĩ phải nghe theo, mặc dù trong thâm tâm rất muốn phục vụ vị giám đốc điển trai – người mà anh tôn sùng như 1 đấng chủ nhân đáng kính.
Xuân Tùng có vóc dáng khá cân đối tuy chiều cao của anh không tốt lắm so với các nam thanh niên ngày nay. Anh chỉ cao 1m67. Bù lại, phong cách ăn mặc của anh lại rất ổn và hợp mốt, mặc dù không có nhiều tiền để xài hàng hiệu như Hoàng Minh. Hôm nay, anh diện 1 chiếc sơ mi hồng của Việt Tiến, điểm thêm chiếc cà vạt sọc chéo 2 màu trắng – cà phê và choàng bên ngoài áo vest đen. Ít ai biết rằng, phong cách thời trang lịch lãm của Hoàng Minh chủ yếu là do tay trợ lý này tư vấn. Hoàng Minh hay nói vui rằng nếu Xuân Tùng mà thôi không làm trợ lý cho anh nữa thì chuyển qua làm stylist là phù hợp nhất. Thế nhưng Xuân Tùng luôn đáp lại rằng suốt đời này anh muốn đi theo làm trợ lý cho Hoàng Minh để vừa có thể phụ giúp công việc cho Hoàng Minh, lại vừa có thể làm stylist cho anh luôn. Nghe thế Hoàng Minh chỉ cười xòa.
Sáng nay Xuân Tùng đến công ty muộn hơn thường ngày khoảng 5 phút do hôm nay là sáng thứ 2 đầu tuần, đường đông. Đến công ty, thấy cái tướng chạy hơi banh càng của Thế Sơn anh mới trêu đùa chút chứ đâu có biết rằng thằng cha bảo vệ này mới bị giám đốc phá trinh nên vẫn còn đang đau. Xuân Tùng điều khiển ô tô chạy xuống dưới hầm, đậu xe xong xuôi rồi anh đi bộ lên tầng trệt, vào bếp pha cà phê cho Hoàng Minh. Gọi là bếp chứ thực ra căn phòng nhỏ này có bếp núc gì đâu, chỉ có 1 cái máy pha cà phê, 1 bình nước nóng lạnh, 1 cái tủ lạnh nhỏ để sữa và vài loại trái cây, cùng với 1 đống mì gói để cứu đói cho nhân viên. Pha cà phê xong, Xuân Tùng vai đeo cặp chéo để tài liệu và laptop, tay trái cầm tờ Tuổi Trẻ mới ra sáng nay, tay phải cầm tách cà phê bước đến thang máy để đi lên tầng 2 mang báo và cà phê đến cho Hoàng Minh, vẻ mặt hớn hở vì anh biết rằng mình sắp được phục vụ cho giám đốc. Chăm sóc cho Hoàng Minh chính là 1 niềm hạnh phúc lớn lao đối với Xuân Tùng.
Thang máy kêu “Ting” 1 tiếng báo hiệu đã đến tầng 2, cửa mở ra, Xuân Tùng bước nhanh đến phòng giám đốc nằm ở cuối dãy.
- Chào giám đốc buổi sáng! – Xuân Tùng tươi cười rạng rỡ.
Chưa kịp để cho Hoàng Minh nói gì, Xuân Tùng bước đến bàn giám đốc, đặt tờ báo và tách cà phê lên bàn, cởi cặp đeo ra đặt dựa vào chân bàn rồi rồi anh quỳ xuống chân giám đốc, đưa tay toan kéo phéc-mơ-tuya Hoàng Minh xuống. Hoàng Minh liền ngăn lại:
- Không, sáng nay anh hơi mệt, để khi khác đi!
Nét bất ngờ và thất vọng thoáng hiện lên trên gương mặt Xuân Tùng, nhưng anh nhanh chóng lấy lại vẻ mặt vui tươi lúc ban nãy và đứng lên:
- Dạ, vậy em xin phép lui!
- Khoan đã, việc tuyển thực tập viên cho công ty sao rồi ?
- Dạ, cái đó bên phòng Nhân sự lo, tuần sau tụi sinh viên thực tập sẽ tới, gồm 5 đứa, em sẽ đưa hồ sơ cho anh sau.


- OK, chiều nay trong buổi họp công ty đầu tuần anh sẽ thông báo về việc chuyển phòng giám đốc lên tầng trên cho rộng rãi hơn.
- Chuyển phòng hả anh ? Sao đột ngột vậy?
- Có gì đâu, anh sẽ thiết kế phòng mới để anh và em được gần nhau hơn. Anh sẽ trình bày ý tưởng với em vào trưa nay.
Nghe thế, Xuân Tùng cười mỉm, lấy chiếc cặp dựng ở chân bàn, chào Hoàng Minh rồi bước ra. Anh quẹo phải vào WC, nụ cười trên môi biến mất, lòng tự hỏi không biết hôm nay giám đốc làm sao thế. Hoàng Minh nói là mệt nhưng anh thấy sắc diện Hoàng Minh tươi tắn, khỏe khoắn, chẳng có vẻ gì là mệt mỏi cả. Đã từ mấy năm nay, Xuân Tùng mong đến mỗi sáng đầu tuần nhất vì anh biết chắc chắn hôm đó sẽ được phục vụ cho Hoàng Minh. Anh thích cái cảm giác được quỳ giữa 2 chân và dùng miệng chăm sóc cho khúc gân khổng lồ của giám đốc, trong khi ở bên trên, Hoàng Minh vừa đọc báo vừa nhâm nhi cà phê như không có chuyện gì xảy ra, thi thoảng khẽ nhăn mặt 1 cái vì sướng khi lưỡi Xuân Tùng đánh mạnh vào những điểm nhạy cảm trên thân cặc anh. Xuân Tùng thèm cái cảm giác khi mà giám đốc chịu không nổi những kích thích từ miệng lưỡi của anh và kết thúc cơn nứng bằng cách xuất tinh ồ ạt vào miệng tay trợ lý. Anh yêu mọi điều về Hoàng Minh, kể cả thứ chất lỏng trắng đục của anh ấy. Ấy vậy mà hôm nay, khi anh hăm hở thực hiện công việc của mình như thường lệ thì Hoàng Minh lại viện lý do để từ chối. Đây là lần đầu tiên Xuân Tùng gặp phải tình huống như vậy, điều đó khiến cho anh thật khó hiểu. Hoàng Minh đã từng nói với anh rằng xuất tinh vào sáng thứ 2 khiến cho Hoàng Minh cảm thấy rất khoan khoái, giúp anh bắt đầu 1 tuần làm việc thật sung sức, và trong mấy năm qua sáng thứ 2 nào Xuân Tùng cũng giúp Hoàng Minh làm điều đó, vậy mà hôm nay anh lại bị từ chối. 
Xuân Tùng bước vào WC rửa mặt, rút tờ khăn giấy lau khô rồi nhìn mình trong gương để bình tĩnh lại, chuẩn bị bước ra làm việc. Anh bước đến thùng rác, đạp chân để mở nắp lên, vất tấm khăn giấy vào. Khoan đã, cái gì kia? Xuân Tùng vất khăn giấy vào thùng rác rồi quay đi nhưng mắt anh đã lướt qua vật gì đó khiến cho anh phải đạp thùng rác lên và nhìn vào lại. Là cái quần lót rách teng beng của thằng trộm cùng với cái bao cao su của Hoàng Minh mà ban nãy Thế Sơn mới thảy vào. Xuân Tùng cầm chiếc quần lót lên xăm xoi rồi vất vào lại sọt rác, không phải là quần lót của Hoàng Minh, xong anh lại cầm chiếc bao cao su lên xem. Loại bao này chẳng phải là loại bao mà Hoàng Minh hay dùng để chơi anh trong văn phòng sao? Đã đeo bao cao su giúp cho Hoàng Minh không biết bao nhiêu lần nên đương nhiên là Xuân Tùng thân thuộc với những chiếc bao đã qua sử dụng này quá. Cũng là chiều dài này – chiều dài của cặc của Hoàng Minh, căn cứ vào dấu vết trên bao và độ đặc của tinh dịch chứa trong bao, cộng với việc ban nãy Hoàng Minh từ chối không cho anh bú cu, Xuân Tùng dám khẳng định đây là “sản phẩm” mà Hoàng Minh mới “sản xuất” ra. Có điều là, Hoàng Minh đã dùng chiếc bao này cùng với ai? Chẳng lẽ anh tròng vô rồi tự sục 1 mình? Không, không phải! Chính là Thế Sơn! Cái tướng chạy thiếu tự nhiên ban nãy của Thế Sơn đã khiến cho Xuân Tùng nghi ngờ, “và cái quần lót này chắc hẳn cũng là của hắn” – Anh nghĩ – “Chắc giám đốc đã chơi trò bạo dâm với tên bảo vệ đây mà, tức thật! Thảo nào mà anh không cho mình bú cu! Hừ, làm gì còn xí quách nữa mà cho bú chứ!” - Xuân Tùng đang nổi cơn ghen trong lòng. Anh biết giám đốc tính tình phong lưu, dù có chơi anh nhiều bao nhiêu nhưng vẫn muốn chinh phục những chàng trai khác, và anh biết mình cũng không có quyền được ghen vì điều đó. Hoàng Minh là người đã giúp cho anh có được cuộc sống và công việc ổn định như ngày hôm nay. Không có Hoàng Minh chắc bây giờ Xuân Tùng vẫn còn là 1 tay thư kí quèn với đồng lương 3 cọc 3 đồng mỗi tháng chứ đừng nói gì đến việc tậu ô tô riêng và sở hữu 1 căn hộ nhỏ ở quận 11 như hiện tại. Thế nhưng Xuân Tùng vẫn cảm thấy hơi buồn khi nghĩ đến cảnh sáng nay, khi anh chưa tới công ty, Hoàng Minh và Thế Sơn đã phang nhau ầm ầm trên cái bàn nơi mà là vị trí nằm quen thuộc của anh mỗi khi làm tình với Hoàng Minh. Bỗng Xuân Tùng nhớ ra là mình còn nhiều việc phải làm sáng nay nên anh rút tấm khăn giấy ra, cho chiếc bao cao su vào giữa, gấp khăn lại rồi mang đi…


9:05 am
Công ty Thiên Ấn
WC cạnh phòng giám đốc
Xuân Tùng đang ngồi, hay nói đúng hơn là nửa nằm nửa ngồi trên chiếc bồn cầu đóng kín nắp, 2 chân anh dang rộng ra, chống vào 2 bên vách ngăn toilet, khuôn mặt đờ đẫn, quần lót và quần dài của anh đang treo trên vách ngăn toilet…
Lúc ban sáng Xuân Tùng tình cờ phát hiện ra chiếc bao cao su dùng rồi của Hoàng Minh trong thùng rác WC, và điều đó khiến cho anh bị kích thích dữ dội. Anh mau chóng giải quyết công việc của mình đến 9h rồi vào WC, chọn 1 toilet rồi đóng kín cửa, lấy chiếc bao cao su của Hoàng Minh ra mà thủ dâm. Tinh dịch trong bao để từ sáng giờ nên bây giờ đã hóa lỏng, màu sắc trở nên khá trong suốt. Sáng nay Hoàng Minh đã không cho Xuân Tùng uống tinh dịch trực tiếp thì bây giờ anh uống gián tiếp. Đầu tiên, Xuân Tùng trích 1 ít tinh dịch trong bao ra đổ lên thân cặc để bôi trơn, sau đó anh cho 2 ngón tay vào bao, móc lấy 1 ít tinh nữa xoa vào lỗ hậu của mình, cuối cùng anh há miệng ra, dốc ngược đầu bao xuống cho chỗ tinh dịch còn lại chảy vào miệng mình. Rồi, tay phải anh sục cặc lên xuống, ngón trỏ và ngón giữa tay trái thì anh vân vê lỗ hậu môn của mình bằng chất nhờn tinh dịch của Hoàng Minh rồi đút hẳn vào luôn, trong khi miệng anh thì đang ngậm tinh dịch của vị giám đốc này. Xuân Tùng yêu mọi thứ từ Hoàng Minh, kể cả tinh dịch của anh, thế nên mỗi lần Hoàng Minh xuất tinh vào miệng Xuân Tùng, anh không vội nuốt đi mà cứ ngậm trong miệng, súc qua súc lại cho những con tinh trùng tí hon không thể nhìn thấy bằng mắt thường len lỏi vào sâu mọi ngóc ngách bên trong răng miệng anh. Thành phần của tinh dịch bao gồm cả kẽm và canxi – 2 dưỡng chất rất tốt cho răng miệng, không biết có phải vì thế mà Xuân Tùng sở hữu 1 hàm răng trắng bóng không, mặc dù anh chưa từng đến nha sĩ làm trắng răng bao giờ. Tay phải Xuân Tùng đang chuyển động lên xuống, còn tay trái thì đang chuyển động ra vào, chất nhờn tinh dịch của Hoàng Minh bám đầy trên cặc anh càng làm gia tăng cảm giác tê tái mỗi khi anh đưa tay lên xuống.
Mùi vị tanh tanh đặc trưng của tinh dịch để lâu khiến cho Xuân Tùng gia tăng nhịp chuyển động của 2 tay nhanh hơn, để rồi anh vỡ tung trong cơn thống khoái cực độ. Tinh dịch Xuân Tùng bắn thẳng lên mặt anh, văng tung tóe lên chiếc áo vest, sơ-mi và cả cà vạt nữa. Anh le lưỡi sang bên liếm lấy dòng tinh dịch đang chầm chậm chảy từ trên mặt xuống rồi cuốn vào miệng thưởng thức “sản phẩm” của chính mình. Nhìn Xuân Tùng lúc này trông không khác gì vừa mới bị hiếp dâm, tinh dịch văng đầy người, còn lỗ hậu thì ướt nhẹp bởi tinh dịch của Hoàng Minh.
Sau vài phút thở dốc, Xuân Tùng lấy tay vét hết những chỗ tinh dịch trắng đục còn đọng lại trên áo, đưa vào miệng để thưởng thức cho kì hết rồi lấy khăn giấy lau khô cơ thể và áo quần, nai nịt lại gọn gàng rồi bước ra rửa mặt sạch sẽ, bắt đầu làm việc tiếp. Chiếc bao cao su đã cạn tinh của Hoàng Minh thì anh gói vào khăn giấy cẩn thận rồi vất vào sọt rác – chỗ vốn ban đầu thuộc về nó.

PHÒNG TRA TẤN: Đây là 1 trong những căn hộ có giá cho thuê đắt nhất ở khu chung cư cao cấp The Manor này – 2200 USD mỗi tháng. Nhưng tiền nào của nấy, nội thất trong căn hộ này cực kì sang trọng, được thiết kế theo phong cách Châu Âu cổ điển tỉ mĩ đến từng chi tiết, từ chiếc bàn, chiếc ghế cho đến tấm màn, bức tranh…, tất cả đều nhuốm màu xa hoa. Căn hộ này lại có view nhìn sang hướng quận 1 – trung tâm của thành phố với những tòa nhà cao tầng mới mọc đầy kiêu hãnh lấp lóa dưới ánh nắng ban ngày và rực rỡ đèn điện lúc về đêm, nhằm đem lại cho chủ nhân cảm giác thư thả và khuây khỏa sau 1 ngày làm việc căng thẳng. Người sở hữu căn hộ sang trọng này chắc chắn phải là 1 đại gia giàu có và có gu thẩm mỹ tinh tế rồi.
Người đàn ông trạc 30 tuổi, trên người mặc bộ vest đen sang trọng đang ngồi trên chiếc trường kỉ đắt tiền đặt trong phòng khách. Gã đang thư thả đọc tờ Saigon Times số mới ra đầu tuần, tay chậm rãi lật sang trang khác mỗi khi đọc xong một trang báo. Phía bên kia, cái máy quay đĩa cổ có hình chiếc loa vàng đang quay những bản nhạc hòa tấu Mozart êm dịu. Dưới ánh sáng của chiếc đèn chùm Châu Âu treo trên trần nhà, gương mặt lai 2 dòng máu của gã hiện ra đẹp trai vô cùng. Trông gã đang rất thư thái vì vừa đọc báo vừa nghe nhạc. 2 chân gã bắt chéo lại và duỗi thẳng ra, gác đôi giày Lacoste bóng loáng của mình lên 1 vật, đó là cái vật gác chân của gã.
Bên dưới đôi giày hàng hiệu Lacoste của gã là cái vật gác chân màu da người, nằm im thin thít, cơ hồ như vô tri vô giác, thi thoảng để ý kĩ lắm thì mới thấy nó khẽ động đậy 1 chút, cố gắng không làm kinh động đến chủ nhân đang ngồi đọc báo trên kia. Tại sao vật gác chân lại có thể động đậy? Thì ra đó không phải là vật gác chân mà là 1 người thanh niên trần truồng, trên người không có gì khác ngoài 1 chiếc vòng cổ đính gai bằng sắt đâm tua tủa ra xung quanh, nối với 1 sợi dây xích dài, đầu kia của sợi xích đang đặt trên chiếc trường kỉ, bên cạnh gã đàn ông. Người thanh niên này đang quỳ khum mình dưới đất làm vật gác chân cho gã đàn ông. Trong tư thế này, 2 cẳng chân cậu trải xuống đất, đầu gối gập lại nên vùng da phía sau 2 cẳng chân và 2 đùi sau tiếp xúc với nhau, 2 bàn chân thì duỗi ra, lưng bàn chân úp xuống sàn nên bờ mông căng tròn của cậu chạm vào 2 gót chân, giống như tư thế quỳ chào của người Nhật Bản xưa. Cậu đã ở tư thế này được gần 1 tiếng đồng hồ rồi, tuy có hơi mỏi nhưng đó là 1 niềm hạnh phúc khi được phục vụ cho chủ nhân.


- Liếm đi!
Giọng nói khô khốc của gã đàn ông đẹp trai vang lên phá tan cái không gian im ắng nãy giờ không có tiếng người mà chỉ có tiếng nhạc hòa tấu êm dịu. “Vật gác chân” bỗng động đậy, người thanh niên trở mình, nhẹ nhàng nâng 2 chân của gã đàn ông đặt xuống đất trong khi hắn vẫn đang chú mục vào tờ báo, và rồi, cậu xoay người lại, hướng mặt về phía chiếc giày bóng loáng của gã đàn ông, từ từ le lưỡi ra liếm, hết chiếc bên trái rồi đến bên phải, như thể chúng là những món đồ ăn ngon lành khiến cậu phải khao khát, thèm thuồng. Liếm xong, cậu lại nhẹ nhàng cởi từng chiếc giày của gã đàn ông ra. Ngay khi vừa cởi giày ra, người thanh niên như lên cơn nghiện, cậu vồ vập lấy đôi bàn chân mang vớ đen của gã đàn ông, đưa lên mũi hít lấy hít để mùi hương nồng nồng từ đôi bàn chân ấy – mùi nồng của bàn chân kết hợp với mùi nước hoa Hugo Boss No.1 còn vương vấn. Cậu nghiện cái mùi hương này mất rồi, cảm giác ấm áp vô cùng. Cậu cọ cọ má vào đôi bàn chân ấy rồi từ từ tuột luôn đôi vớ xuống. Bàn chân của gã đàn ông hiện ra, vài sợi lông mu bàn chân khá dài nổi rõ trên nước da trắng của gã. Người thanh niên lại vuốt ve, hôn hít, liếm láp rồi cho từng ngón chân của gã vào miệng mình mà mút nhè nhẹ, 2 tay cậu lần mò lên phía trên của gã đàn ông, toan mở phéc-mơ-tuya của gã ra. Bỗng “chát” 1 tiếng, gã đàn ông dùng tờ báo đập thẳng vào mặt người thanh niên.
- Đụ má, tao có cho mày bú hả? – Gã trợn mắt.
- Thưa chủ nhân, em xin lỗi ngài, em biết lỗi rồi ạ! – Người thanh niên quỳ lạy gã đàn ông lia lịa như một kẻ nô lệ quỳ lạy chủ nhân của mình.
- Được rồi, giờ thì bú đi!
Gã đàn ông rất biết cách làm khó người ta, vừa đánh người thanh niên vì cậu ta định bú cặc gã mà không xin phép xong thì bây giờ lại bắt cậu bú cho gã ngay lập tức.
Người thanh niên quỳ giữa 2 chân gã đàn ông, cậu không dùng tay nữa mà dùng 2 hàm răng của mình ngậm lấy chiếc khóa quần của gã mà kéo xuống, sau đó mới dùng 2 tay luồn vào bên trong, lần mò cái vật mà cậu khao khát sáng nay nhưng không có được để kéo ra bên ngoài. Người thanh niên lôi cả “bộ đồ nghề” của gã đàn ông ra, bao gồm con cặc đang ỉu xìu cùng với 2 tinh hoàn đang buông thõng xuống đáy quần của gã. Cậu nhẹ nhàng nâng con cặc lên rồi dúi mặt vào 2 quả trứng bên dưới của gã đàn ông, hít hà cái mùi nồng nồng tỏa ra từ chúng sau 1 ngày nằm yên trong quần lót của gã mà chưa được tắm rửa. 1 mùi hương rất đỗi quen thuộc đối với cậu khiến cậu ngây ngất. Cậu đánh lưỡi trên 2 quả trứng khiến chúng bị kích thích nên săn lại, xong rồi cậu ngậm 1 quả vào miệng, sau đó ngậm luôn quả thứ 2, mút chùn chụt.
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2013. Sex Gay Asian - All Rights Reserved
Template Created by webseotrix