Đêm định mệnh



Mọi chuyện bắt đầu từ cái đêm định mệnh đó, đêm mà trường tôi tổ chức chung kết Hội thi sinh viên thanh lịch, nhân dịp kỷ niệm ngày thành lập trường. Tôi là 01 trong 05 thí sinh lọt vào vòng chung kết của cuộc thi và tôi đã đoạt giải cao trong cuộc thi đó. Đêm đó nhà trường (khoa tôi theo học) tổ chức liên hoan mừng tổng kết hội thi. Do nhận quá nhiều lời chúc mừng và một phần vì tự tin vào tửu lượng của mình nên tôi đã uống hơi quá chén. Tiệc tàn, tôi lấy xe định đi về nhà dì, dượng – nơi tôi trọ học, cách trường khoảng gần 10km, các bạn học đã can ngăn không cho tôi tự về, mà bố trí T Nam đưa tôi về. T Nam là một hotboy chính hiệu của trường tôi, cậu ta là con một thương gia giàu có tại một thành phố nổi tiếng miền Tây Nam bộ. Cậu ta được bố mẹ mua cho 01 căn hộ cao cấp tại khu đô thị mới, đứng tên 01 xe hơi đời mới... Trước sự bố trí chu đáo của đám bạn và sự nhiệt tình của chủ xe, tôi đã không ngần ngại ngồi vào chiếc ghế êm ái trên chiếc xe hơi đắt tiền mà có lẽ lần đầu tiên tôi được ngồi lên nó.
- Ngồi cho thoải mái nha, nếu muốn cậu có thể ngả ghế ra ngủ, tớ sẽ đưa cậu về nhà. Sau khi đã ngồi sau vô lăng và đã nổ máy, cậu ta nói.
- Cảm ơn anh, làm phiền anh quá, tôi trả lời. Thỉnh thoảng gặp cậu ta tôi vẫn thường xưng hô bằng anh, bởi vì dù sao, cậu ta cũng hơn tôi 2 tuổi và học trên tôi 1 khoá, nhưng cậu ta vẫn thường xưng cậu - tớ với tôi.
Men bia đã ngấm, nên tôi lim dim ngủ, không bận tâm rằng cậu ta có chở tôi về đúng nhà dì, dượng hay không. Đi một hồi lâu, tôi có cảm giác rằng đã đi quá nhà dì.., đang lim dim ngủ thì có cái vỗ nhẹ vào đùi và tiếng cậu ta:
- Say quá hả, tới nơi rồi, có cần tớ dìu cậu vào nhà không?
Tôi choàng mở mắt, thấy quang cảnh xung quanh rất lạ, tôi đoán chắc rằng đây là khu đô thị mới, với những căn hộ cao cấp - nơi mà cậu ta ở. Tôi thắc mắc hỏi:
- Sao anh lại đưa em về nhà anh à?
- Lúc đi ngang qua nhà dì cậu, thấy đèn trong nhà đã tắt, tớ nghĩ mọi người đã đi ngủ, nên tớ chở cậu về đây. Tớ ở một mình mà, yên tâm di không sợ làm phiền gì đâu. Thế nào có lên nhà được không tớ dìu cậu nhé.
Đã ngà ngà say, lúc này không phải lúc để thắc mắc, mà là lúc cần 01 cái giường. Tôi gật đầu đồng ý. Phải nói căn hộ nơi cậu ta ở rất đẹp, đấy là lần đầu tiên tôi được bước chân vào một căn hộ đẹp như vậy. Tuy nhiên không còn tâm trí để ngắm nó, việc tôi còn cố làm được lúc này là vào toalet vệ sinh cá nhân qua loa rồi ngay sau đó tôi lần tìm phòng ngủ, gieo mình lên giường ngay lập tức. Cậu ta thắc mắc:
- Sao vệ sinh qua quýt vậy hả, tắm rửa cho mát rồi ngủ chứ, xỉn quá rồi à. vừa nói cậu ta vừa lay.
- Không cần đâu, hồi chiều, lúc 6h, trước khi đi thi mới tắm mà. tôi trả lời trong trạng thái lim dim ngủ.
- Thôi vậy tớ đi tắm đây. vừa nói cậu ta vừa cởi bỏ quần áo ngay tại phòng ngủ (thay vì phải vào nhà tắm), thay xong, cậu ta bỏ trên giường, ngay trước mặt tôi (thay vì phải treo lên móc áo), một mùi… có thể coi là mùi hương, đầy nam tính quyện vào mũi tôi… đó là mùi tổng hợp giữa một loại nước hoa đắt tiền, hoà quyện với mùi đàn ông tạo nên một mùi rất khó tả…

Khó hiểu, tò mò với những hành động nơi cậu ta, tôi hé mắt nhìn, lúc này cậu ta đã coi như trần truồng, trên mình chỉ còn cái quần sịp sex, che được mỗi bộ phận cần che, còn đằng sau thì để hở cả khoảng mông trần đầy khêu gợi của một người đàn ông cơ bắp. Phải công nhận cậu ta có một body đáng mơ ước, đó là kết quả của nhiều năm tập thể hình (cậu ta là chủ của một câu lạc bộ thể hình, thuê mặt bằng ngay gần trường tôi đang theo học và tôi cũng là một thành viên khá tích cực của câu lạc bộ này). Cậu ta bước vào nhà tắm, khoảng mông trần lúc lắc theo mỗi nhịp chân đi. Thân hình cậu ta đúng là một tác phẩm tuyện mỹ, đáng để được mọi giới ngắm nhìn. Tuy nhiên, cơn buồn ngủ đã kéo díu mắt lại, tôi quay mặt đi và dường như tôi ngủ ngay sau đó. Một lúc lâu sau, tôi lại nghe tiếng lay gọi:
- Này, đẫ ngủ ngay được à, tửu lượng kém vậy, mới uống thế đã xỉn rồi.
- Ừm, ừ, ừ… tiếng tôi đáp lại
- Để tớ lau người cho nhé.



- Không cần đâu, chiều mới tắm mà.
- Ai lại thế, lau người rồi thay đồ ngủ cho mát. Vừa nói tay cậu ta vừa lần giở cởi cúc áo cho tôi. Tôi nghĩ, chắc cậu ta sợ tôi làm dơ ga giường đây mà, thây kệ cậu ta muốn làm gì thì làm. Vừa cởi cúc áo, cậu ta vừa lầm bầm:

- Cả buổi trình diễn trên sân khấu, mồ hôi mồ kê… Nói đoạn cậu ta ngửi lên ngực, ngửi cả vào nách tôi rồi nói:

- Thế này mà không lau rửa sao được. Rồi cậu ta nói thêm:

- Ừ, mà nói vậy chứ cậu có mùi vị thật dễ chịu.

Tôi đáp lại, với giọng ngái ngủ và đang bị làm phiền: Mùi dễ chịu thì đừng lau nữa, để đó mà ngửi đi.
- Này đừng có mà làm cao à nha, không phải tân “Nam vương” của trường thì dễ gì mà được T Nam này hạ cố lau người cho. hì. hì.hì….
 



Tôi biết cậu ta nói đúng, và chợt trong cơn say tôi rất lấy làm cảm kích vì sự chu đáo, ân cần của cậu ta dành cho tôi. Tôi biết cậu ta là một thiếu gia giàu có “hô mây, gọi gió” lúc nào cũng có những bóng hồng vây quanh chiều chuộng. Cậu ta vừa lau người cho tôi vừa luyên thuyên:
- Cậu có biết người ta" định vị” mùi hương nước hoa cao cấp bằng cái gì không? đó là bằng tuyến mồ hôi nách của những người đàn ông maly, hấp dẫn nhất đấy. Tuy nhiên không phải tuyến mồ hôi của người đàn ông nào cũng được người ta sử dụng đâu, mà phải do những chuyên gia hàng đầu có khứu giác phát triển vượt trội lựa chọn đấy. Tớ nghĩ, nếu họ làm thí nghiệm chắc chắn là cậu đủ tiêu chuẩn. Nói đoạn cậu ta ngửi tiếp vào nách tôi, rồi buông một câu:


- bây giờ thì nhe mùi hơn rồi… còn đoạn dưới thì sao, lau bẹn, lau háng cho thằng nhỏ dễ chịu chút chứ… cậu tự lau hay để tớ lau luôn. Vừa nói tay cậu ta vừa lần giở cúc quần jeen của tôi. Tôi co chân theo phản xạ:
- Thôi để tớ tự lau, tôi giành lấy chiếc khăn trên tay cậu ta, vừa lau vừa nói: Hồi nãy đi toalet tớ đã rửa sạch sẽ bằng xà bông rồi, tớ có thói quen là đi vệ sinh xong sau khi dùng giấy, tớ còn rửa thêm cả xà bông cho sạch sẽ, tiện thể tắm luôn cho thắng bé, cho nên với tớ, chỗ tưởng là dơ nhất thì luôn luôn là chỗ sạch sẽ nhất đấy.
- Hèn gì, nom cậu lúc nào cũng tươm tất, sạch sẽ như có thể “ăn” được vậy, cậu ta nói.
- Tôi bông đùa lại: ăn được á, có cái ăn được á, có điều cậu có dám không mà thôi.
- Được rồi, chặp nữa ăn đừng có trách à nha. Cậu ta chẳng vừa, hùa theo.
- Rồi, giờ thay đồ ngủ đi, ai lại vận nguyên quần jeen thế này ngủ bao giờ. Để tớ phụ bỏ quần ra cho- trời ơi, lần sau có uống thì tự lượng sức mình mà uống nhé. Vừa lột quần cậu ta vừa nói:

- Mặc quần gì mà bó quá, nổi cả u, cả cục lên nè… mặc thế này thì các em xin chết hàng loạt... Chỉ làm khổ nhau thôi- vừa nói cậu ta vừa rờ nắn vào thằng nhỏ của tôi, lúc này chỉ còn chiếc quần sịp nhỏ che chắn và đang trong trang thái say giấc nồng.
- Bây giờ thì mặc đồ ngủ vào, ôi dà, quả là cả một hành trình gian nan, cởi ra đã khó, mặc vào càng khó hơn - mà cậu để thế này hấp dẫn hơn đấy, cậu… rất đẹp - với chiều cao của cậu nếu chịu khó tập thể hình thường xuyên thì cậu sẽ sở hữu một thân hình tuyệt vời và rất có thể cậu sẽ trở thành một siêu mẫu sáng giá đấy. Vừa ngắm tôi, cậu ta vừa luyên thuyên. Tôi thật sự cần một giấc ngủ, mà nãy giờ cậu ta luôn làm phiền, tôi hơi bực mình, vừa trở mình quay người đi, vừa kéo mền đắp, tôi vừa lầu bầu:
- Đẹp thì để vậy ngắm đi, khỏi cần mặc gì cả.
Cậu ta phá lên cười: ha! ha!hà!hà… đó là cậu nói đó nha – Thôi… vậy thì ngủ đi, tớ không làm phiền cậu nữa - yếu mà đòi ra gió, lần sau có uống thì uống ít thôi nghe chưa - Chúc ngủ ngon và có những giấc mơ đẹp - nhớ là trong giấc mơ phải có cả tớ nữa đấy. nói rồi cậu ta kéo mền nằm xuống cạnh tôi.
Men bia cộng với sự mệt mỏi sau một buổi trình diễn trên sân khấu đã ngay lập tức kéo giấc ngủ đến với tôi, một giấc ngủ say sưa quên trời đất… Cho đến nửa đêm, có lẽ lúc này đã hạ nhiệt cơn say, tôi cảm nhận rõ ràng có thân hình dường như trần truồng nóng hổi đang áp sát vào người tôi với những động tác vuốt ve thân thể tôi. Trong cơn mơ màng tôi liên tưởng đến cô người yêu sinh đẹp của tôi đang theo học tại trường đại học Sư Phạm, nhưng rõ ràng những cử chỉ này có vẻ gì mạnh mẽ hơn, cuồng liệt hơn. Hơn nữa tôi và cô người yêu đang trong thời gian giận dỗi nhau, khi mà cổ đã phản đối không cho tôi tham dự hội thi sinh viên thanh lịch, còn tôi vì phong trào của chi đoàn lớp, của khoa mà đã đăng ký tham dự. Mối bất hoà nho nhỏ đó đã tạm gác lại, hơn ba tuần nay, những buổi hẹn hò quen thuộc của những đôi yêu nhau… Rõ ràng đây không phải cô bạn gái của tôi, sau vài giây định thần, tôi đã nhớ lại tất cả mọi việc... Bàn tay cuồng nhiệt đó vẫn mơn man trên cơ thể tôi và dừng lại ở điểm nhạy cảm nhất, con c. Lúc này, sau một thời gian ngủ dưỡng sức chú em đang kiêu hãnh đứng chào cờ… Bàn tay ấy vẫn vuốt nhè nhẹ dọc thân con c tôi, đồng thời với những động tác đó là những cái hôn nhẹ nhàng trên ngực tôi. Con c hư hỏng của tôi giần giật liên hồi ra chiều khoái chí và hưởng ứng những cái vuốt ve đó. Như phản xạ tự nhiên, bất giác tôi vươn vai ưỡn người, tay trái tôi bụm lấy con c, tay phải gác trên trán và he hé mắt quan sát tất cả mọi hành động của câu ta… rõ ràng là cậu ta muốn “ăn thịt” tôi đây mà. Bất giác cậu ta ngồi quỳ dậy trên giường, lúc này trên người chỉ còn độc chiếc quần sipsex hàng hiệu đầy kiêu gợi, con c của cậu ta đã cương độn làm một khúc bự trảng và thò ra khỏi quần sip cả một khúc nâu bóng với quy đầu đỏ hồng. Cậu ta quỳ đó, nom như một pho tượng tuyệt đẹp của tạo hoá ban tặng, với những bắp thịt gân guốc, cơ bắp cuồn cuộn, bụng thon gọn nổi cả 6 múi cơ. Cậu ta vẫn quỳ và đắm đuối nhìn tôi, như một con sư tử đực đang trực miếng mồi ngon sợ ai giành mất. Nhìn ánh mắt thèm khát của cậu ta làm tôi cũng bị khích thích thêm bội phần... tôi rút tay trái ra khỏi con c của mình và co đầu gối lên để lộ con c đang cương cướng đến đỉnh điểm… mời chào, đồng thời để tay mình lên đùi cậu ta có ý khuyến khích cậu ta hãy cứ làm những gì mình muốn. Như chỉ chờ có vậy, cậu ta hất tay phải đang che trên trán của tôi ra, đồng thời đổ cả cơ thể cường tráng của mình lên người tôi, ôm ghì, siết chặt lấy cơ thể tôi, làm tôi muốn tắc thở và hôn như mưa, như gió lên mặt lên mũi tôi. Đôi môi gợi tình của cậu ta đang mút chặt lấy môi tôi, cậu ta dùng lưỡi tách hai bờ môi tôi ra luồn vào miệng lần tìm và quấn chặt lấy lưỡi của tôi một cách cuồng bạo, cái lưỡi điêu luyện đó tiếp tục mơn man lên vùng cổ, rồi mút chùm chụp hai đâu vú tôi lúc này đang cương cứng vì bị khích thích tột độ, cái lưỡi đó như những ngón tay điêu luyện của người nghệ sỹ tiếp tục lướt trên những phím đàn cảm xúc-cơ thể tôi và đưa lần xuống dưới rốn, cậu ta vội vàng lột nhanh quần sip tôi ra và bất giác dùng đôi môi xinh đẹp của mình mút lấy con c của tôi, tôi cong mình rên lên sảng khoái và dùng cải hai chân quặp chặt lấy mình cậu ta vừa để tỏ rõ sự sung sướng vừa như xác nhận coi có phải những việc này là có thật… Bởi vì tôi không thể hình dung mọi việc lại tiến triển mau lẹ và “sâu sắc” đến mức độ đó. Các bạn có thể tưởng tượng được không, một hotboy chính hiệu, một thiếu gia giàu có, một hình mẫu lý tưởng đáng để mọi người mơ ước… đang bú … b tôi…. Ôi a cậu ta đang dùng lưỡi và đôi môi vuốt dọc theo thân c đang cương cứng của tôi, rồi nuốt gọn cả con c vào trong họng của mình… tôi dùng cả hai tay vò rối cả mái đầu cậu ta, đồng thời đẩy mạnh mông cho con c chạy ra vào trong miệng cậu ta đầy khoái cảm.
Sau đó, tôi ngồi nhổm dậy, đẩy mạnh cậu ta nằm ngửa ra cuối giường và thực hiện mọi động tác mà cậu ta đã làm với tôi, tôi hôn cuồng nhiệt vào đôi môi đang ươn ướt của cậu ta như để cảm ơn, mút lấy lưỡi cậu ta như để tìm dư vị của con c tôi còn lưu lại, rồi hôn lần xuống phía dưới, hôn vào háng, vào bẹn cậu ta. Tôi ngẩng mặt lên… ôi cha, phải nói c cậu ta thật tuyệt vời, nhìn thật mát mắt, nó dang nằm kiêu hãng vươn dài ra khỏi quần sip, dịch nhờn đã chảy ướt cả một khoảng bụng. Một con c thẳng, to và dài, có lẽ phải hơn 16-17cm. Tôi cầm lấy con c sục nhẹ nhàng…. Câu ta rên lên - ui da a a… tôi đưa lưỡi và môi mút lấy đầu khấc con c căng mọng – á a a a a… câu ta tiếp tục rên. Tôi đưa cả con c to bự của cậu ta vào sâu trong miệng, có lẽ nói hơi dài và chạm vào thành họng làm tôi muốn lợm giọng, nhưng ngước nhìn thấy cậu ta đang rên la sung sướng tôi lại tiếp tục mút con c sâu vào trong miệng mình. _ Ôi em ơi anh sướng quá, em thật tuyện vời. a ha a a a a... đột nhiên anh ta gọi tôi bằng em lại còn xưng anh nữa chứ. - a ha a a a a a…. anh muốn bú b em nữa, dưa b em đây, đưa đây… cậu ta rối rít giục. Tôi vừa ngậm c cậu ta vừa xoay người đưa con c chĩa thẳng vào miệng cậu ta, chỉ chờ có vậy, cậu ta ngoạm lấy con c tôi mút chùm chụp như đưa trẻ mút que kem ngon lành và đầy thèm muốn, vừa bú mút vừa rên la ư ử đầy phấn kích. Chúng tôi mút b cho nhau ở tư thế 69 (sau này tôi mới biết) đầy khoái cảm, tôi dường như thực hiện y chang mọi động tác mà cậu ta thực hiện đối với tôi, như một cậu học trò theo thầy vậy. Tiếng bú mút chùm chụp cùng những tiếng rên đầy nhục dục và dâm đãng đã kích thích tất cả mọi giác quan cảm xúc. Đột nhiên tôi cảm nhận c cậu ta nở to, giần giật, đồng


thời với tiếng rên la thấu trời của cậu ta - ah a ha ha ah a a ah a.. ư, ư… sướng quá “em yêu” ơi, anh sướng quá, anh sắp ra rồi, ô ha a a a a a... tôi vội rút c cậu ta ra khỏi miệng mình, liền ngay sau đó là những đợt tinh trùng dồn dập, xối xả bắn lên bụng, lên ngực cả 2 chúng tôi. Bị khích thích đến tột độ bởi sự xuất tinh của bạn tình, cùng những động tác bú mút cuồng bạo, đưa con c tôi ra vào đều đặn trong miệng của cậu ta, tôi đã không chịu nổi và bắt đầu có hiện tượng xuất tinh, tôi cố rút dương vật khỏi miệng anh ấy, nhưng ảnh đã giữ chặt mông tôi lại và tôi đã phải xuất tinh trong miệng ảnh…. Lại một bất ngờ nữa đến với tôi, anh ấy đã nuốt chọn tinh trùng tôi với đầy vẻ khoái trá, thậm chí anh ấy còn mút mạnh như sợ còn sót lại giọt tinh trung nào trong niệu quản dương vật của tôi. Điều đó làm tôi vô cùng khoái cảm… mà trong đời có lẽ chưa bao giờ tôi nhận được. Tôi bật lên một tiếng rú vô thức a a a a ah ha ha h h… anh ơi! anh thật tuyệt vời. Đúng vậy, anh ấy thật tuyệt vời, ảnh đã khơi dậy trong tôi tất cả mọi miền cảm xúc mãnh liệt, tôi gục xuống người anh sau khi cơn hoan lạc kết thúc mỹ mãn. Tôi quay lại hôn vào môi anh... anh đã cho tôi một miền cảm xúc vô biên mà không lời nào có thể tả được, tôi cảm nhận rõ ràng được dư vị nồng nồng quen thuộc - mùi tinh trùng của tôi còn xót lại trong miệng anh. 




Thật lạ, là đây có lẽ là lần đầu tiên tôi cảm nhận được tất cả nỗi thèm khát mãnh liệt của sự giao hoan, sự dâng hiến và đón nhận tất cả mọi cảm xúc dâng trào mà “trời đất” đã ban tặng cho chúng ta, mà trước đây, trong những lần làm tình với các cô bạn gái tôi không có đươc???
Anh với khăn lau người cho tôi và cho cả anh, rồi ôm tôi ngủ. Không một lời trao đổi, chỉ thi thoảng tôi nhận được những cái hôn nhẹ nhàng tình tứ của anh. Mỗi người đang theo đuổi những ý nghĩ riêng của mình. Không biết anh đang nghĩ gì, còn tôi, tôi đang tự cật vấn mình rằng phải chăng những việc làm vừa rồi đã thuộc về bản chất, là con người thật của tôi hay đó chỉ là những hành động nhất thời của một con đực, đang trong thời kỳ sung mãn mà lâu ngày không có bạn gái để giải quyết sinh lý? rất có thể là như vậy, tuy nhiên có lẽ chỉ có tôi mới cảm nhận đầy đủ đây là lần đầu tiên tôi đạt được đỉnh điểm cao nhất của một cuộc làm tình… và tôi linh cảm rằng từ giờ chở đi tôi khó mà đạt được khoái cảm theo đúng nghĩa đích thực của từ nay nơi những cô bạn gái nhạt nhẽ của tôi!? khi mà tôi đã khám phá ra, hay đúng hơn là anh, chàng công tử Miền Tây đẹp trai, phong trần của tôi đã “khai khá mảnh đất hoang” nơi tôi những miền cảm xúc mới lạ mà tôi chưa từng nếm trải… Tôi tự hỏi, tại sao một con người đầy nam tính như anh ấy, luôn có những cô gái sinh đẹp quyến rũ vây quanh lại có thể là một chàng gay được? không! nhất định đó chỉ là sự bột phát nhất thời, hay cũng rất có thể đó là sự học đòi theo trào lưu!? và tôi cũng thắc mắc, xen lẫn với một chút ghen tuông vu vơ, tự hỏi rằng anh đã từng chở bao nhiều chàng trai đẹp tới đây... làm thịt?... tôi quay sang định hỏi rõ tất cả mọi chuyện, thì thấy anh đã ngủ say tự thủa nào… Cùng với những nối niềm suy tư, thắc mắc tôi cũng dần chìm sâu vào giấc ngủ với những câu hỏi chưa có lời giải.
Chợt tôi bừng tỉnh giấc, nhìn đồng hồ, lúc này đã hơn 4 giờ sáng, anh ấy vẫn ôm tôi ngủ say sưa như chưa bao giờ được ngủ, cả hai vẫn trần như nhộng. Tôi cảm thấy nhơm nhớp trên ngươì sau tàn tích của cuộc truy hoan, gỡ nhẹ tay anh ra, tôi bước vào nhà tắm, xả nước ngâm mình trong bồn, tắm, rửa. Đang tắm thì ảnh bước vào:

- Thế nào, không ngủ được hả, người tình tuyệt vời của tôi... Tôi vừa cảm thấy thích thú với câu nói “tuyệt vời” nhưng lại có cảm giác bị xúc phạm khi bị gọi là “người tình”. Ai là người tình của anh ta chứ!? nếu có phải chăng, đó chí là người tình bất đắc dĩ mà thôi. Mà, anh ta đã cho qua tay bao nhiêu người tình như tôi??? tôi là ngươì tình thứ bao nhiêu??, anh ta dám lắm! một người đẹp trai, giàu có như vậy, anh ta muốn gì chẳng được!?. tôi đưa mắt nhìn anh ta, không mấy thiện cảm và hỏi:
- Anh đã có bao nhiêu người tình tuyệt vời như tôi?


- Em nói gì vậy? một mình em và duy nhất… lần đầu tiên. Anh ta nhìn xoáy vào mắt tôi và nói tiếp: anh xin thề độc, có mặt bóng điện ở đây…. anh ta giơ tay thề độc, làm tôi phải phì cười.
- Sao anh có vẻ sành sỏi như vậy? anh học ở đâu những chiêu làm tình đó? nhìn mặt anh không ai nghĩ anh lại bíết làm những chuyện đó… anh thực sự là gay sao??? tôi hỏi dồn, đầy vẻ nghi ngờ.
- Thực sự anh cũng không biết mình là ai nữa, anh có hàng tá các cô gái vây quanh, họ dường như không có cho anh thời gian lựa chọn, rằng anh có yêu họ không, họ sẵn sàng hiến dâng vô đìều kiện và anh cũng đã cho họ rất nhiều thứ mà anh có… tình dục, tiền bạc và cả thời gian nữa. Nhưng một ngày kia…anh nhận thấy họ… tất cả bọn họ đều thật nhạt nhẽo, vô vị…. Họ chỉ biết nhõng nhẽo, giận hờn, ghen tuông, vòi vĩnh đủ chuyện và anh luôn phải là người đáp ứng tất cả mọi điều kiện vô lý mà họ đặt ra, nếu như muốn làm vui lòng họ. Tôi đã bắt đầu cảm thấy có sự đồng cảm nhất định  với ảnh. Tôi hỏi tiếp:
- Vậy, một ngày kia, bắt đầu từ khi nào ạ?
- Chính xác là từ khoảng thời gian mà cô người yêu học trường Du Lịch bỏ anh đi theo kẻ khác… Có lẽ đã được hơn 1 tháng nay rồi… anh đã cảm thấy rất cô đơn và khủng hoảng tinh thần trong một thời gian… Trong suốt khoảng thời gian đó, anh chỉ biết lang thang lên mạng tìm cớ tiêu sầu. Và một lần lang thang đã đưa anh đến với trang mạng của thế giới thứ 3. Vì tò mò, hay chính là vì đã tìm thấy thế giới đích thực của mình, anh cũng không biết nữa, chỉ biết là từ đó như có ma lực nào đó, cứ mở máy là anh luôn lang thang tìm hiểu những trang mạng dành cho gay, xem, đọc, cảm nhận và.. đồng cảm. Và cũng có lẽ từ đó anh đã có xu hướng tính dục đồng giới… Anh luôn ao ước có một người yêu thương thật lòng để cùng mình chia sẻ những vui buồn trong cuộc sống… và… cho đến hôm nay, anh hy vọng là mình đã tìm thấy…

Anh còn nói rất nhiều, nhiều nữa, nhưng tựu chung lại tôi đã cảm nhận được những khủng hoảng tinh thần, những trạng thái cảm xúc mà anh đã trải qua và hoàn toàn đồng cảm với anh. Tôi hoàn toàn tin tưởng vào những lời tâm sự rất thật lòng của anh, cảm thất rất thương anh… tôi tự hiểu rằng những kỹ năng làm tình mà anh có được, chắc chẵn là anh đã xem các video clip trên mạng.
- Vậy, em là người mà anh chọn để thử nghiệm những gì đã học được trên mạng sao?
- Không phải thế, mà phải nói em là người đầu tiên và duy nhất anh khát khao làm chuyện đó. Kể từ khi anh phát hiện ra thế giới mới của mình, anh đã rất muốn người cùng anh khám phá thế giới đó là em… Em có biết không ngay từ cái ngày đầu tiên nhìn thấy em ở cổng trường, anh đã cảm thấy rất có tình cảm với em, nhưng anh không định hình chính xác đó là thứ tình cảm gì, chỉ thấy rằng hình ảnh em kéo valy vào cổng trường, nhân ngày nhập trường đầu tiên của em, anh cứ tưởng em là du học sinh người Hàn Quốc, hay đúng hơn là diễn viên điện ảnh Hàn Quốc đang theo học tại trường này… hình ảnh chàng thanh niên trắng trẻo, cao ráo, với dáng hình của một “siêu mẫu” đang ung dung bước vào cổng trường đã ám ảnh anh nhiều ngày sau đó. Anh đã rất muốn làm quen với em, nhưng không có cơ hội…
- Tâng bốc nhau… hơi quá rồi đấy… còn em lần đầu tiên nhìn thấy anh, em cứ nghĩ đó là một lực sỹ đến từ châu phi chứ. Tôi đùa lại và phá lên cười.
- Không đến nỗi đen vậy đâu, lực sỹ đến từ trung đông thì chính xác hơn.


Đúng vậy, ảnh sở hữu làn da ngăm ngăm, mạnh mẽ đặc trưng của người Nam bộ, tất cả các nét hiện hữu trên khuôn mặt đều rất thanh tú, thậm chí còn có cả râu quai nón. Phải nói rằng ảnh rất đẹp trai, rất maly. Công bằng mà nói, nếu như anh ấy tham dự hội thi sinh viên thanh lịch thì ví trí “quán quân” rất có thể sẽ là ảnh, chứ không phải tôi. Anh vừa chống chế cải chính vừa xán lại véo vào mạm xường tôi đau điếng.
- Ôi a, đau. tôi hét to.
- Đền này. Anh áp sát người vào tôi và hôn lên môi tôi. Tôi cảm nhận dương vật đã cương cứng của anh áp vào đùi tôi, làm cho con cặc tôi cũng nứng lên tức thì hưởng ứng… Tôi vừa hồi hộp mong chờ cuộc tình thứ 2 diễn ra vừa không muốn dấn sâu thêm vào cuộc phiêu lưu tình ái này. Tôi quay mặt đứng dậy.
- Thôi tắm vậy được rồi. Tôi nói và với lấy khăn tắm quấn ngang người để che đi thằng cu bướng bỉnh đang khao khát đòi tình. Anh cũng bước ra khỏi bồn tắm, lau khô người, mặc quần sịp vào, vẫn cái giống quần sipsex chết người đó, chỉ che được mỗi con cu, còn để trần nguyên cả mảng mông đầy khêu gợi. Anh đưa tôi chiếc quần sịp khác cũng y chang, khác màu. Tôi mặc vào nhưng vẫn để nguyên khăn tắm…
- Thôi, ra phòng ngủ, anh cho em xem hình ảnh này. Vừa nói anh vừa bước đi, cặp mông trần rắn chắc lúc lắc mời chào.
- Ăn mặc gì mà khiêu dâm? tôi nói.
- Chứ nãy giờ trên giường ai khiêu dâm. Thân thể loã lồ với cái quần sip trắng nhỏ xíu đã làm khổ người ta… không tài nào ngủ được. Bây giờ anh phải đáp lễ, để kiểm tra “hiệu ứng” từ phía em - đừng nói là em không thích nha. Vừa nói anh vừa dừng lại vòng tay ra sau gáy vít đầu tôi xuống. Tôi đẩy nhẹ tay anh ra, cả hai cùng bước vào phòng ngủ.
Anh mở latop, lúc này chúng tôi đã ở trên giường, anh cho tôi xem trang mạng của giới gay với những cảnh làm tình đủ kiểu, đủ các tư thế…
- Em nghĩ sao, khi xem những hình ảnh này. Vừa nói anh vừa nằm nghiêng xuống gối để lộ ra khoảng mông trần… vẫn khoảng mông trần chết người đó, núng nính, tròn vo đang mời gọi. Còn nghĩ gì nữa, con cặc tôi đã nứng cực độ, nhưng tôi vẫn chống chế:
- Rất dâm. rất gợi dục, nhưng đó hoàn toàn chỉ là những diễn viên đang đóng để quay phim thôi chỉ có một vài cặp là tự quay rồi tung lên mạng.
- Dù có tự quay, hay có người khác quay thì đều phải có cảm xúc thật chứ, nhất là chuyện này, không phải cảm xúc thật sao mà làm tình được.
- Vậy là anh đã bị những trang mạng này "quy phục" anh sao. Tôi vẫn gặng hỏi. Đồng thời cũng nằm nghiêng xuống, tay phải chống đầu, tay trái vòng qua người anh ôm nhẹ.
- Không phải chỉ những trang khiêu dâm này, còn có rất nhiều trang rất nghiêm túc, dành cho thế giới thứ 3… mà thật sự em không có cảm giác gì sao?. vừa hỏi anh vừa đưa cái mông trần ra sau để kiểm tra…và thế là nguyên con cặc đang cứng ngắc của tôi lọt sâu vào khe mông của anh ấy. Tôi để nguyên đó và ôm chặt lấy anh, tự thú:
- Có… có chứ, ngay từ khi ở trong nhà tắm, cái mông trần chết người của anh đã làm em rất muốn anh rồi…Một người như anh chắc khó lòng mà từ chối được, nhưng… nhưng chúng ta có đi quá xa rồi không anh? tôi hỏi đầy vô thức.
- Anh thì anh nghĩ hoàn toàn ngược lại em ạ, hãy dũng cảm sống thật với lòng mình, hãy giành lấy những gì thuộc về mình, hãy làm tất cả những gì mình muốn nếu còn có thể. Em có nghĩ rằng chúng mình là một cặp dành cho nhau không?. vừa nói anh vừa xoay người lại nhìn sâu vào mắt tôi. Hãy là của nhau… bây giờ và mãi mãi em nhé! anh yêu em… anh thèm khát em biết chừng nào. Không đợi tôi trả lời, anh vít đầu tôi xuống. Môi tìm môi, hai cơ thể khao khát xoắn xuýt vào nhau… và chúng tôi cùng dìu nhau lên đỉnh điểm của cuộc tình ái.


Tôi hoàn toàn không muốn đưa các bạn nhìn nhận cuộc tình của chúng tôi dưới góc độ của một câu chuyện khiêu dâm. Mà muốn kể một câu chuyện tình có thật, một câu chuyện tình buồn. Các bạn có biết không, sau đó tôi đã dọn đến sống chung cùng anh, khi đã thuyết phục được dì, dượng với lý do: thầy chủ nhiệm phân công tôi đến để phụ đạo thêm cho anh ấy (vì thực tế tôi là một sinh viên xuất sắc, còn anh là một sinh viên bình thường, mặc dù anh học trên tôi 1 khoá, nhưng dĩ nhiên là dì dượng tôi không biết điều đó. Còn với các bạn trong trường, chúng tôi giải thích rằng, tôi hay đi về chung xe với anh ấy chẳng qua là vì cùng đường mà đi quá giang).
Chúng tôi sống với nhau hơn 01 tháng trời, trong suốt quãng thời gian đó tôi có cảm giác rằng chúng tôi khó mà có thể xa nhau, cả hai đều tâm đầu ý hợp và đã rất nhiều lần thề nguyền hẹn ước. Cho đến một ngày kìa, đó là một ngày chủ nhật trời đầy mây vẫn vũ, u buồn. Ngồi ôm nhau trên đi văng, anh nói, giọng buồn buồn.
- Hoài ạ, có lẽ chúng ta phải tạm xa nhau một thời gian. anh nghĩ rằng sẽ rất buồn, cả anh và em… nhưng anh hy vọng và rất mong em hãy rắn rỏi vượt qua… Chờ anh nghe em. Tôi nhận rõ vẻ mặt anh rất sầu não, không hiểu chuyện gì sắp xảy ra… Tôi cảm thấy hụt hẫng, với vẻ mặt đầy lo lắng, tôi hỏi.
- Có chuyện gì xảy ra vậy anh, nói em nghe đi.
- Anh sắp phải đi Singapo du học tự túc, ba má đã làm mọi thủ tục cả rồi, chỉ còn chờ ngày bay thôi… tôi có cảm giác như sắp phải xã anh, mãi mãi, tôi trách cứ.
- Sao anh phải giấu em? sao giờ anh mới nói? có nhất thiết phải đi không, anh sắp tốt nghiệp ra trường rồi mà? mà khi nào anh bay?. Tôi hỏi dồn.
- Anh không giấu em, anh chỉ sợ em buồn nên đến giờ anh mới dám nói. Còn chuyện đi thì anh cũng nghĩ là nên đi. Vì tương lai, vì anh… và… vì cả em nữa. Kể từ khi biết em anh nghĩ rằng mình phải phấn đấu nhiều, nhất là chuyện học để xứng đáng với em. Em thử nghĩ coi, em thì học giỏi, còn anh… vì sẵn có gia đình chu cấp mọi thứ đã mải mê với những cuộc ăn chơi, tình ái với những cô nàng dễ dãi mà quên chuyện học hành, dẫn đến kết quả sút kém… bây giờ có ra trường cũng chỉ có tấm bằng hạng soàng thôi… do đó ba má và có cả ý anh nữa là quyết định đi du học.
- Vậy là mọi việc đã an bài. anh và gia đình đã quyết định rồi thì biết làm sao được. Đành lòng vậy thôi, nhưng em nghĩ là em khó có thể quên được anh, tuy nhiên em sẽ cố. Tôi nói mà không mấy tin vào lời hứa đó.
- Không, chúng ta không bao giờ và không được quyền quên nhau. Chúng ta phải cùng nhau giữ mối liên lạc bằng điện thoại, bằng internet… khi nào có dịp nghỉ là anh sẽ bay ngay về với em… anh hứa… nha em. Tôi gật đầu… và cũng chỉ còn biết gật đầu mà thôi… biết làm sao được.
Rồi cái ngày chúng tôi thực sự phải chia tay nhau cũng đến. Anh đi với rất nhiều lời bồi thề hẹn ước ngày về: rằng sau 3 năm du học, khi đã có tấm bằng trong tay, trở về nước anh sẽ lên Sài Gòn lập nghiệp, tự mở công ty riêng và không ai khác tôi sẽ là trợ lý đặc biệt của anh ấy… và chúng tôi sẽ mãi mãi bên nhau chọn đời!???... còn gia sản ba má ở quê nhà sẽ giao cho cô em gái duy nhất cai quản…Tiễn anh đi, tôi đã cố làm vui, nhưng đang giấu vào trong lòng nỗi buồn tan nát.
Vừa đặt chân đến đất Sinh xa lạ là anh gọi điện ngay cho tôi và chúng tôi quy ước với nhau vào một thời gian nhất định trong ngày sẽ gọi điện hoặc lên mạng tâm sự cùng nhau, cùng nhau chia sẻ những nỗi buồn, vui trong cuộc sống… và… thi thoảng cả chuyện ấy nữa, cũng được chúng tôi thực hiện với nhau trên các phương tiện liên lạc…

img1694cj3 by you.


Tuy rất thương, rất yêu, rất nhớ nhau nhưng chúng tôi cùng động viên nhau vượt qua tất cả… Chúng tôi hoàn toàn tin tưởng vào sự chung thuỷ của nhau và cùng tin vào một ngày mai tươi đẹp. Từ niềm tin đó, chúng tôi đã vượt qua 3 năm nhớ nhung chờ đợi, khao khát vòng tay yêu thương bởi sự xa cách.
Ngày anh về, đúng là ngày hội của sự đoàn viên, ở đó có hoa, có tiếng cười, có cả những giọt nước mắt của sự vui sướng. Có nhạc, có rượu và có cả bữa tiệc ấm cũng nữa… Anh ở với tôi được 3 ngày, rồi anh về quê để thu xếp việc gia đình và có hẹn ngày về… Tuy nhiên anh về 01 tuần, 01 tháng… và gần 2 tháng, vẫn chưa có ngày trở lại. Ngày nào chúng tôi cũng liên lạc với nhau, khi hỏi anh ngày trở lại, lúc đầu anh giải thích vòng vo rằng chưa sắp xếp ổn việc gia đình, khi thì anh nói gia đình có người ốm đau…

Cho đến một ngày kia, anh gọi điện cho tôi, với giọng điệu vô cùng sầu não, anh thông báo: gia đình bắt anh phải lấy vợ… vì anh là con trai đầu… và duy nhất, do đó phải có trách nhiệm nối nghiệp ba má cải quản hoạt động kinh doanh của dòng họ ở quê nhà. Rằng anh đã cố gắng thuyết phục ba mẹ đủ đường nhưng không lay chuyển được quyết tâm của họ. Hiện giờ anh đang vô cùng đau khổ và không biết nên giải quyết việc này ra sao, nên đành gọi điện thú thật với tôi và xin tôi một lời khuyên.

Nghe tin đó, tôi tan nát cả cõi lòng, khuyên anh ư? khuyên thế nào?... chưa bao giờ tôi nghĩ tới tình huống này… rõ ràng anh đang là niềm hy vọng của cả gia đình, anh phải có trách nhiệm với gia đình….

Không lẽ tôi lại đi khuyến anh bỏ gia đình, rũ bỏ mọi nghĩa vụ, trách nhiệm của một người con… bỏ tất cả chỉ để đến với tôi sao?

Không! không được! có lẽ tôi không đang tâm làm việc đó. Khuyên anh nhận lời lấy vợ ư? chắc chắn đó không phải là mong muốn của tôi, nhưng đó là có lẽ là giải pháp duy nhất anh phải thực hiện và tôi bắt buộc phải chấp nhận thiệt thòi. Tôi bột miệng nói: - Có lẽ anh phải nghe lời ba má thôi...

- Cái gì, sao em có thể buông xuôi vậy, không thể như vậy được, em biết mà… tôi chưa nói hết câu anh đã cắt ngang. Tôi cúp máy, hẹn ngày mai sẽ nói chuyện với anh nhiều hơn.
Sau một đêm thức trắng suy nghĩ, trăn trở trong khổ đau, tuyệt vọng tôi cũng không tìm ra giải pháp nào khả dĩ để có thể giải quyết được tình hình. Cuối cùng tôi đành phải đi đến một quyết định khó khăn nhất… chia… tay… anh…, chia tay một người bạn chí cốt, một người yêu chung thuỷ, một người tình tuyệt vời như anh quả là một việc làm cực kỳ khó khăn…. những tưởng sẽ mãi mãi bên nhau sau bao năm xa cách, nhưng không ngờ lại là lời chia phôi… tôi không dám nghĩ tiếp những ngày tới đây sẽ ra sao nếu không còn anh bên cạnh… chắc chắn sẽ rất dài… rất buồn và vô vị. Nhưng… đành vậy thôi, tôi không thể ích kỷ chỉ biết có mình… ích kỷ đó không phải là tôi.

Tôi gọi điện cho anh - Alô, em hả, em có cách gì không

- vâng, có lẽ ta phải chia tay nhau thôi anh ạ

- hả em nói gì??

- đúng vậy, chúng ta phải chia tay, mặc dù rất khó khăn, nhưng chúng ta chỉ có thể làm vậy…anh không thể bỏ mặc gia đình chỉ vì phải nghĩ về em... anh còn nhiều bổn phận phải đáp đền công ơn sinh thành, dưỡng dục của cha mẹ và xa hơn là nghĩa vụ, trách nhiệm làm chồng, làm cha… Thôi đành vậy anh nhé… hãy cố làm người bình thường như bao người khác… hãy là bạn tốt của nhau anh nhé. Tôi đang khyên nhủ anh… hay chính là đang tự an ủi mình?.
- Sao em lại có thể nói nhẹ nhàng như không thế?... sao lại có thể nói chia tay là chia tay ngay được vậy?... Ừ mà sao tôi có thể nói nhẹ như không vậy nhỉ?... không… tôi nói vậy nhưng trong lòng tôi đau lắm… tôi biết… nhưng làm gì còn giải pháp nào khác. Nuôt nước mắt vào trong, tôi can tâm chịu đựng… Ôi! tình yêu gay… tình yêu lạc loài!... có nơi nào không trên trái đất này, dành chỗ cho tình yêu của chúng tôi nảy nở??.
Để quên anh, tôi đã quyết tâm theo học tiếp 2 năm cao học, vì tôi biết, thế mạnh của tôi là học, và chỉ có học tôi mới có thể quên được anh… thấm thoát 2 năm trôi qua, hiện giờ tôi đang chuẩn bị bảo vệ luận văn thạc sỹ. Trong suốt 2 năm qua tôi đã cố làm người “bình thường”, nhưng không thể, tôi không thể yêu những người con gái đến với tôi. Từ xót xa, đau khổ khi phải chia tay anh, tôi bắt đầu cảm thấy oán hận anh, kẻ đã dẫn lối đưa đường tôi đến với thế giới của những người gay, thế giới của khổ đau… Đúng là đem con bỏ chợ…
img1680rj1 by you.

Nhưng thời gian, thời gian đúng là phương thuốc nhiệm màu, mọi đau khổ, oán hận, xót xa… rồi cũng qua đi. Tôi đang cố gặng lập lại mọi trật tự mới, tất cả đều đang dần đi vào quỹ đạo riêng của nói, duy chỉ có tình yêu là không thể… tình yêu không thể gượng ép.
Trong thời gian chuẩn bị làm luận văn, tôi dự định  có chuyến đi thực tế tại Miền Trung để có tư liệu viết bài luận. Đồng thời tìm cơ hội kiếm việc làm mới tại đây. Sau một thời gian dài tập trung cho việc học, tôi nghĩ đã đến lúc phải nghĩ đến một chút riêng tư của mình. Tôi lang thang lên mạng tìm người phù hợp kết bạn… ma sui quỷ khiến thế nào tôi đã lựa chọn 01 hồ sơ ở Miền Trung, nơi có thể tôi sẽ đến lập nghiệp sau này… đầu tiên là tin nhắn làm quen… những lời xã giao lịch sự ban đầu được trao gửi, có cả những câu hẹn hò cùng lên mạng tìm hiểu về nhau… nhưng rồi… những lời cợt nhả, những thái độ thiếu nghiêm túc, thậm chí là coi thường từ phía đối phương đã gửi tới máy tôi. Tôi cảm thấy tự ái, cảm thấy bị xúc phạm!... Không lẽ làm quen trên mạng là vậy sao? trên đó chỉ toàn lừa lọc, chỉ toàn những người đùa giỡn sao? hay đặc thù của gay là vậy?, bị cấm đoán, bị kỳ thị đâm ra cảnh giác nhau? tìm hiểu nhau nhưng trong lòng đầy toan tính??? …Còn ở đâu có sự chân thành?, còn ở đâu có sự sẻ chia, cảm thông không toan tính? còn ở phương trời nào có niềm hy vọng dành cho tôi???...
Viết ra điều bí mật này, trước tiên, tôi rất xin lỗi anh-T Nam, nếu như anh có đọc được truyện này trên mạng. Nhưng tôi cũng rất hy vọng là anh sẽ không đọc được, vì tôi thường xuyên khuyên anh là hãy tránh xa những trang mạng này và chính tôi cũng đã luôn tránh xa nó, cũng như đã chủ động tránh xa anh. Tôi không có ý định kể câu chuyện tình buồn của tôi cho các bạn nghe, nếu như không có “sự cố Miền Trung” mặc dù đó là một “sự cố” rất nhỏ, không đáng lưu tâm. Tôi đã kể một câu chuyện thật, nhưng những chi tiết thì đã được xén bớt rất nhiều…
img1667xf6 by you.

    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2013. Sex Gay Asian - All Rights Reserved
Template Created by webseotrix