Tâm sự của 1 gay ở Việt nam


Sự thật là khoảng từ 13 tuổi đến giờ cuộc sống của mình ngập ngụa trong dục vọng vô bờ không giới hạn, một thứ tình dục không bình thường – Tình dục đồng giới. Đó là nỗi khao khát, đam mê một cách điên cuồng những người đàn ông con trai, khao khát yêu, khao khát tình, khao khát những cơ thể chuẩn, những dương 
vật thật to, thật đẹp, thật khỏe và thật nhiều tinh dịch… Những khao khát ấy ngày càng cháy bỏng hơn khi mình lớn khôn lên theo ngày tháng. Rồi khi có điều kiện đi vào xã hội, sống trong những tập thể đông người lại toàn là đàn ông con trai, những Boy có gương mặt đàn ông đầy hấp dẫn, da trắng, đẹp trai, những người con trai đô con, phong độ với những vòm ngực đầy lông căng tràn sức sống, cơ bắp cuồn cuộn, những cái bụng nhiều múi cơ. Niềm khao khát ấy quá lớn lao không có gì có thể bù đắp nổi. Mình yêu tất cả những gì liên quan đến họ như giọng nói, tiếng cười, cử chỉ, thái độ, tác phong, quần áo… Yêu cả những gì họ yêu và ghét cả những gì họ ghét. Yêu họ nhưng mình đau khổ vì không thể thổ lộ được bởi họ không phải là Gay. Tình yêu của mình chỉ là mối tình đơn phương. Sao vậy chứ? Sao mình lại đi yêu cái thứ mà chính mình cũng đã có. Tạo hóa sinh ra con người ai cũng đầy đủ nhưng thật ra còn thiếu đi một nửa, và buộc con người phải đi tìm một nửa cho riêng mình, để hai cái nửa ấy hợp lại thành hoàn hảo. Nói thế không có nghĩa là mình không yêu nữ giới, trong khi luôn chạy theo những người đàn ông con trai thì mình vẫn có người yêu là một nữ sinh viên trong trường, vẫn hôn và vẫn quan hệ tình dục. Tuy nhiên mình không nhớ cô ấy mỗi khi đi xa như nhớ những người đàn ông con trai mà mình đem lòng thương yêu.


Sự thật là bây giờ cuộc sống của mình vẫn chưa bao giờ được thỏa mãn khát khao dục vọng ấy, và đêm nào mình cũng phải gồng mình lên để thủ dâm, rồi nhớ, rồi tưởng tượng đến bao cảnh làm tình lãng mạn với ai những người đã đi qua đời mình hoặc của ai đó với người tình của họ để tạo hứng cho con cu nó nứng.


Sự thật là mình biết rằng ngay chính lúc mình đang phải tự sướng một mình vì thiếu Sex ấy thì ở đâu đó ngay ở quanh mình hay trên thế giới này những con cặc khủng đang đâm nhanh vào trong âm đạo, trong hậu môn và trong miệng của những người phụ nữ, những kẻ đồng tính, những callboy, những Men và cả những Boy đúng nghĩa. Có kẻ ngủ say như Cún con no sữa sau mỗi lần xuất tinh, cũng có kẻ mạnh mẽ đến độ cuồng dâm chỉ cần mươi phút sau lại tiếp tục vào cuộc và lại xuất tinh lần nữa. Rồi người ta vật vã, rủ rượi sau khi được thỏa mãn no nê. Và cũng không thiếu những kẻ bất lực không tiết nổi một giọt tinh, những kẻ chưa ra đến chợ đã rơi hết tiền.


Sự thật là mình đã từng uống tinh trùng của một số người mà họ là Gay hoặc là Boy thực thụ. Bây giờ cảm giác thèm tinh trùng luôn trổi dậy trong mình mà chẳng thể có được một giọt tinh dịch của ai. Mình cảm thấy vô cũng tiếc nuối vì biết rằng đâu đó chính những lúc mình khát tinh trùng ấy lại có những dòng tinh dịch quý hiếm đang xuất ra khỏi long thể của ai đó. Những luồng tinh dịch từ cơ thể của người đàn ông cứ xối xả phun trào ra bắn thật mạnh vào âm đạo, vào miệng hay lên mặt, lên bụng những người phụ nữ, những Boy sang Girl, những Gay sang Gay. Rồi có thể chúng đậu lại trong cơ thể khác để tạo nên những sinh linh mới, hoặc chúng có thể bị ném vào sọt rác, xuống bồn cầu, hay cho phóng ra chảy lênh láng xuống sàn nhà tắm... một cách phí phạm, vô cảm sau những cuộc hoan lạc, những cuộc thủ dâm. Những lúc không kiềm chế nổi khao khát ấy mình muốn đã có ý nghĩ nếm tinh trùng của chính mình. Mình đã cố thủ dâm để phóng ra nhưng khi xuất tinh ra rồi thì lại không dám làm chuyện đó nữa. Tại sao mình có thể uống tinh trùng của người khác một cách ngon lành mà tinh trùng của mình thì mình lại không bao giờ nuốt được nhỉ? Phải chăng có điều gì đó thuộc về bản năng sinh tồn nào đó mà mình không thể tự giải thích?

… và khao khát được ai đó phóng những dòng tinh dịch nóng hổi vào miệng, lên mặt mình vẫn cứ dày vò mình. Cái cảm giác được ngậm những con cu to đùng chật cứng miệng đưa vào đưa ra lướt trên lưỡi mình nghe sướng tê người. Và rồi sau đó nó giật giật mấy cái thật mạnh kèm theo là những dòng tinh dịch tuôn trào bắn mạnh lên vòm miệng thật đã đời. Cảm giác rà lưỡi trên đầu dương vật, lướt trên đầu khấc qua gờ của nó rồi xuống thân dương vật thật mỹ mãn. Càng khoái hơn khi lấy một ít tinh dịch thoa lên khắp mặt và má, rồi xuống cổ thật sung sướng. Cái mùi vị vừa tanh vừa thơm của hoa uất hương xem lẫn vị mặn ngọt chát của nó cứ làm mình bị quyến rũ.


... và mình biết đâu đó quanh mình hay trên đất Việt Nam vẫn còn những kẻ như mình, khao khát được có kẻ như mình giúp họ thỏa mãn dục vọng Gay ấy.

Sự thật là trong đầu mình luôn hiển hiện hình ảnh những con cặc to và dài với đủ kiểu dáng, loại suôn thẳng đầu bằng thân, loại đầu to mình nhỏ, loại đầu nhọn thân phình, có loại đen sỳ, có loại trắng tinh, có loại nhiều lông xoăn tít kéo dài lên đến ngực, có loại lông thẳng mượt mềm mại mọc ra tận nửa thân dương vật... và tất thảy chúng đều mạnh mẽ, có thể phóng rất nhiều tinh dịch. 

Sự thật là rất khó tưởng tượng và hình dung khi mình vẫn có thể yêu được con gái, cũng làm tình với họ, cũng đạt được khoái cảm bình thường, tuy nhiên đó chỉ là những khoái cảm tình dục, chẳng khác gì những lần thủ dâm bởi mình yêu đàn ông hơn phụ nữ rất nhiều. Mình cảm thấy thỏa mãn hơn khi được làm tình với đàn ông con trai. Khoái cảm tột cùng khi được làm tình với những anh chàng đẹp trai mạnh khỏe và hơi mập một chút.

Sự thật là đối với mình thích nói rất bậy, thô, tục tỉu và mạnh mẽ như dùng những từ: Đụ, lẹo, địt, đâm, bú, liếm, nắc, xóc, sục… mới đủ làm cho mình nứng đến xuất tinh được. Những lúc quá bị kích dục mình dùng những từ đầy thô tục, dâm đãng để thỏa mãn.

Sự thật là có nhiều đêm mình xuất tinh đến ướt sủng cả quần đùi và mình cứ để thế và ngủ cho đến sáng để cảm nhận cái bê tha của cuộc sống này là như thế nào.

Sự thật là mình đã từng đi chơi cave sau những lần say xỉn và cảm thấy khoái cảm chẳng hơn gì một cuộc thủ dâm. Sau mỗi lần như vậy mình lại tự nhủ: Biết thế này ở nhà xóc lọ còn hơn. Nhưng rồi lại quên sau đó.

Sự thật là mình đã từng quan hệ với bạn gái 3times trong một đêm lúc còn yêu và sáng dậy vẫn đến trường bình thường

Sự thật là mình mới biết ngoài chát bằng video còn có thể chát sex bằng voice cũng rất sung sướng, và mình đã rất thích loại hình này. Giờ đây mình thường kết hợp tất cả các loại hình chát sex lẫn xem sex để thỏa mãn.

Sự thật là mình thủ dâm quá nhiều đến nỗi bây giờ dương vật của mình đã trở nên lỳ lợm và nếu không có những đoạn video cực kỳ dâm dục thì mình không thể đủ độ phê và xuất tinh được.

Sự thật là mình mong muốn mình mập lên chừng 10kg nữa vì mình rất thích mập, mập trông nó mạnh khỏe và đầy dục tính hơn.

Rất nhiều sự thật khác còn chưa thể nói hết bây giờ.

Và có một sự thật nữa là mình vẫn là một người đàn ông – Gay có sức khỏe tốt.




Thik sống trong thế giới của "Gay"!!!



"Cô gái của tôi có một sở thích rất lạ: chơi với những người đàn ông đồng tính. Cô ấy chơi rất thân, rất tin tưởng và bị họ hấp dẫn. Chúng tôi yêu nhau được 1 năm, tôi phát hiện ra cô gái của tôi thường xuyên online vào đêm khuya, và với một trò không biết chán là vào blog của các chàng gay, comment và làm quen với những người này bằng “chất giọng” của một anh chàng rất sành sỏi, mạnh mẽ. 

Tôi gần như chết lặng khi phát hiện ra blog giả của cô ấy với những hình ảnh đàn ông khoe body hấp dẫn, chụp ảnh với underwear..trong đó có những “phản hồi” từ các chàng gay như: “lâu quá rồi không thấy đấy, em nhớ kưng quá!” kèm theo những câu trả lời theo giọng đàn ông hơi tục và thể hiện chất “dân chơi” đặc sệt đồng tính của người yêu tôi. Khi biết tôi đã phát hiện ra, cô ấy treo blog (nhưng tôi biết rằng cô ấy chỉ dừng để chuyển sang một địa chỉ khác). Rồi cô bảo tôi: đây là trò vui của một người bạn, muốn nhờ em theo dõi giúp anh chàng người yêu của anh ta thôi mà! 

Cô ấy thích sống thử cảm giác trong cái thế giới "gay"... 
Dù nghe buồn cười, nhưng rồi tôi vẫn tin cô ấy. Nhưng cuộc sống của tôi từ đó biến đổi, cô có những nhóm bạn đồng tính thực sự chứ không phải trò vui chơi trên mạng nữa. Có một thời gian (gần 1 năm tôi phải đi học ở Anh, xa cô, và cô đã có thêm những người bạn mới để khoả lấp). Đó là những người đàn ông “xăng pha nhớt”, thích tụ tập ở một bar cố định. Tôi cũng tò mò không biết người yêu mình nghĩ gì khi say mê chơi với họ. Một đêm tôi đi cùng cô, ban đầu cô không thích, nhưng rồi chiều tôi, cô đồng ý với điều kiện tôi chỉ quan sát và miễn bình luận. Đó là một cuộc sống như cô nói “dễ làm người khác choáng nhưng cũng chẳng ảnh hưởng tới ai”. 

Đến nơi, tôi thấy bủn rủn khi nhìn những cặp đôi đàn ông quấn lấy nhau. Người yêu tôi chẳng ngại ngần, trút bỏ trang phục bên ngoài, để lại bộ trang phục sexy và kỳ quái. Bây giờ tôi đã hiểu tại sao có những người phụ nữ vẫn tồn tại và chơi được trong giới của những người đàn ông không thích nữ. Đó là những người phụ nữ cực kỳ sành sỏi kiểu đàn ông. Tôi giật mình nhìn cô gái của tôi rút thuốc châm hút, rồi ngả đầu thì thào rất lả lơi, ngửa cổ ra cười với 2 chàng gay. Rồi cô quàng người vào họ nhảy, cũng kỳ quái không kém, lúc thì ướt át như 2 cô gái với nhau, lúc lại dữ dội rất đàn ông. Dĩ nhiên, tôi không có cảm giác ghen tuông, nhưng tôi thấy sợ. Cô gái nữ tính của tôi như biến mất. 

Tôi thấy cô ấy đang cố gồng mình để “hợp gu” của dân đồng tính. Có lần, cô nói với tôi: cô thích sống thử cảm giác của những người đó. Cô từng kể cho tôi tường tận về câu chuyện yêu đương, giận hờn của một chàng gay, rồi cách họ chiều chuộng nhau, thậm chí là cả cách... họ quan hệ với nhau như thế nào. 

Thú thật là đã có lần, cô làm tôi mất hứng vì câu chuyện đó xen cả vào chuyện quan hệ riêng tư của chúng tôi. Đột nhiên cô bảo: thử kiểu gay nhé? Tôi cảm thấy bị tự ái kinh khủng. Tôi chợt nhận ra rằng cô ấy đã thâm nhập quá sâu vào cái thế giới kỳ lạ kia, đến độ cô ấy luôn bị ám ảnh và thích được sống như họ còn hơn cả muốn là một cô gái bình thường bên cạnh tôi. Dễ hiểu thôi, những cảm xúc yêu đương của tôi sẽ không làm cô thỏa mãn khi trong đầu cô bị chi phối bởi những ấn tượng tình dục kỳ quặc và bạo liệt hơn nhiều. Cô tự hào vì mình có thể “lừa” được một chàng gay qua mạng tin sái cổ rằng cô là đàn ông và thích dạng “2 phai”. Cô hào hứng lắng nghe và chia sẻ với những cơn yêu, giận của dân gay. Còn tôi thì không thể chịu đựng được khi người yêu tôi đang ngày càng dấn sâu vào cách sống như thế. 

Đã có lần tôi trách cô quá sa đà vào mối quan hệ đó, nhưng cô chống chế khá hợp lý: anh kỳ lạ nhỉ, người yêu anh chơi với người đồng tính, coi như không lo bị xâm hại gì. Không lẽ anh thích em chơi với những người đàn ông bình thường, thì anh sẽ yên tâm hơn sao? Tôi nghe mà cười ra nước mắt. Tôi phải làm gì bây giờ?”




MSM một xu hướng tình dục?

Gần đây, trên một số phương tiện thông tin đại chúng có đề cập đến những người đồng tính luyến ái (ĐTLA) với cách viết chưa đầy đủ hoặc nặng nề khai thác các yếu tố hình sự khiến cho độc giả có cái nhìn thiếu thiện cảm với nhóm cộng đồng này. Thật ra, ĐTLA là một thực tế đã có từ rất lâu trong xã hội loài người, nếu không muốn nói là từ khi con người xuất hiện.

ĐTLA chỉ việc bị hấp dẫn trên phương diện tình yêu hay tình dục giữa những người cùng giới tính với nhau trong hoàn cảnh nào đó hoặc một cách lâu dài. ĐTLA có cả ở phái nam và nữ, trên báo chí và một số tài liệu cũng thường dùng những từ như gay chỉ người đồng tính nam, lesbian hay đọc ngắn là les là chỉ người đồng tính nữ. ĐTLA được coi là một dạng trong xu hướng tình dục của loài người. Những đối tượng nam có quan hệ tình dục với nam được gọi là MSM (tiếng Anh: Men who have sex with men).

ĐTLA cũng có ở nhiều loài động vật khác chứ không chỉ riêng loài người. Xác định tỉ lệ người đồng tính trong cộng đồng một cách chính xác là một việc khó. Nhiều nghiên cứu cho biết từ 2 - 20% người biểu hiện xu hướng đồng tính ở một mức độ nào đó. Một số tài liệu cổ cho thấy trong nhiều nền văn hóa trước đây quan hệ đồng tính khá phổ biến.
Trong lịch sử, ĐTLA dưới góc độ cá nhân, từng được ca tụng hoặc lên án vì mỗi xã hội có những quan điểm chuẩn mực tình dục khác nhau. Ở những nơi đồng tính được ca ngợi, những quan điểm đó được coi là một cách làm cho xã hội tiến bộ. Ở những nơi đồng tính bị lên án, những hành vi đồng tính bị coi là một tội lỗi hoặc bệnh hoạn và một số hành vi bị cấm. Hiện nay, đồng tính dần dần không còn bị xem là một căn bệnh ở hầu hết các nước phát triển. Tuy nhiên, luật pháp về quan hệ đồng tính rất khác biệt ở các nước khác nhau. Nhiều người đồng tính che dấu cảm xúc và hành vi của họ vì sợ không được công nhận hoặc bị kỳ thị. Tuy vậy, có những người đồng tính đã dũng cảm công khai thiên hướng tình dục. Những nỗ lực nhằm giải phóng ĐTLA và công nhận quyền cho người đồng tính ngày càng tăng lên. Tuy nhiên, trong cộng đồng, do thiếu hiểu biết và có cái nhìn phiến diện về xu hướng tình dục của con người, nên vẫn còn hiện tượng kỳ thị hoặc coi người ĐTLA như những kẻ lạc loài. Nó làm cho nhiều người trẻ phải chịu đựng điều này và gặp nhiều khó khăn trong xã hội, đôi khi dẫn đến những hành vi tiêu cực như tự sát hoặc đi bụi đời để phản kháng lại sự kỳ thị của xã hội.
Khi hai người cùng giới tính có quan hệ tình dục với nhau thì không có khả năng sinh sản. Cần lưu ý rằng, quan hệ tình dục ở loài người không đơn thuần chỉ là sinh sản duy trì nòi giống. Tình dục còn có nhiều lợi ích. Nhiều bài viết trên một số phương tiện thông tin đại chúng coi người đồng tính là nguyên nhân của một số bệnh lây lan qua đường tình dục như HIV/AIDS. Nhưng thật ra mọi hành vi tình dục ở con người có tiếp xúc dịch cơ thể của người khác đều được xem là có nguy cơ nhiễm bệnh đường tình dục. Vì vậy, dù quan hệ tình dục đồng giới hay khác giới mà không an toàn đều có nguy cơ mắc các bệnh lây qua đường tình dục. Ở MSM, có hai dạng hành vi tình dục gây nguy cơ đó là làm tình bằng miệng và tình dục hậu môn, mặc dù không phải tất cả MSM đều thực hiện các hành vi này.
Nhóm hành vi MSM luôn luôn tồn tại trong mọi xã hội và có những nguy cơ lây nhiễm HIV/AIDS vì một bộ phận MSM có nhiều bạn tình và không ý thức đầy đủ về các nguy cơ lây nhiễm để áp dụng các biện pháp bảo vệ an toàn. Nhóm hành vi MSM thường được báo chí, phim ảnh miêu tả là những người bán dâm nam, những người hành nghề mát-xa, làm việc ở vũ trường… Đây chỉ là một bộ phận trong cộng đồng người đồng tính, vì có rất nhiều người đồng tính nam không dám công khai xu hướng tình dục của họ. Một số chương trình nghiên cứu về thói quen tình dục của MSM hiện nay thường chỉ đưa ra những biện pháp tuyên truyền, giáo dục, tổ chức nhằm ngăn chặn sự lây lan của của các bệnh tình dục, đặc biệt là HIV/AIDS hơn là nghiên cứu về khía cạnh văn hóa, tâm lý hay các khía cạnh khác liên quan đến hành vi tình dục của con người với tất cả các khía cạnh đa dạng và phức tạp của nó. Sự tẩy chay của xã hội, sự phân biệt đối xử của hệ thống pháp luật, thành kiến bản thân và ít tổ chức hỗ trợ là khó khăn của những người đồng tính trong xã hội đã tác động xấu đến tâm thần của những người đồng tính, đẩy họ vào những hành vi xấu về sức khỏe tâm thần, sự suy nhược thần kinh, lạm dụng thuốc và tự tử gây hại cho sự phát triển của cộng đồng.


THÊM MỘT LẦN YÊU

Có chăng một con người, yêu một con người, nhưng ngại vì tuổi tác?
Ừ thì anh đang yêu một người lớn hơn, không hẳn là ngại vì tuổi tác, nhưng sao vẫn quá khó, quá khó để anh gọi em là em, và anh là anh…?
Ừ thì bao cảm xúc cứ kiềm nén trong trái tim nhỏ bé của một thằng nhóc ngày nào, giờ cũng 18 rồi chứ ít ỏi gì nữa…hạnh phúc, vì tìm lại được tình yêu đã mất; lo ngại vì chút giang dở của cuộc đời; hay cuồng si vì nhớ đến em, một anh chàng đôi mươi…

Hì, anh không biết nói sao cả, nhưng thật sự là ngại thật đấy, nhưng đù sao anh cũng ôm được trái tim em một cách trọn vẹn, không sợ gièm pha hay nói xấu, em vẫn là của anh, lúc này…
Vẫn là anh nhắn tin bắt chuyện, vẫn là anh chở em đi dạo mỗi tối, hay vẫn là anh âu yếm em từng phút giây, khác trước nhiều, khác xa với con người anh trước kia em nhỉ? Nhưng anh đồng ý vì điều đó nè! Vì anh vẫn cố là một người đàn ông của em mà. 
Nhưng hình như trách nhiệm càng lớn đối với anh em nhỉ? Chăm em từng chút, nhưng vẫn không đủ; sự thật là vẫn có khoảng cách để gần em, âu yếm em hay bảo vệ em như một người đàn ông thật sự, vì…em lớn hơn anh, và em đã có công danh sự nghiệp rồi còn đâu nữa..!
Cũng sắp sáng rồi, anh cảm thấy trống trải và nhớ em nhiều lắm, nhớ cái lúc em ôm anh thật chặt, hay nhớ những cái hôn chết người của em, cũng mới hôm qua, nhưng sao gần quá, cũng xa quá…! 
Cũng ngày hôm qua, anh xoa dịu em bằng những lời dịu ngọt, như ru một đứa bé, cũng bởi xã hội này còn xì xào nhiều quá em nhỉ? 
Giờ….không có hơi ấm của em anh thấy khang khác, anh đói bụng nè, thèm được chở em đi chợ đêm như hôm qua nè, rồi ngồi ngẩn tù tì bóc vé xố dò nữa…vui vui và hạnh phúc em nhỉ?
Hay là ôm em vào lòng nè, và tấn công em lúc em sơ ý nhất nữa, hì hì, hôn em anh thấy được sống lại những ngày tuổi thơ, thật!!!
Rồi tự nhiên anh nhớ lại lúc tối qua, anh cũng chở em đi dạo, ngồi quán nước, và anh chỉ biết nhìn em buồn rũ rượi, chỉ vì vài người đụng chạm đến em…Lúc ấy chỉ muốn ôm em thôi nè, vì em là em bé bồng bong của anh mà…
Cũng lâu rồi anh mới ngồi đây viết bài em nhỉ? Em biết sao không nè, vì hôm nay là 1 tuần mình quen nhau đó, ít ỏi, nhưng đủ cho anh và em, không biết tặng em gì đâu, nhưng tối nay em sẽ ở bên anh, em nhé? Hì hì, vì lúc đó, anh mới dám tặng quà cho em chứ…
Thôi anh cũng phải ngủ trước khi mắt anh thâm tím lại, và không thể gặp em ngày mai, sui rủi cái miệng, hè hè, chúc em ngon giấc..hẹn gặp em trong những giấc mơ xa…..

MỘT CHUYẾN PHÀ ĐÊM

mình yêu nhau từ khi nào anh có nhớ không anh?
mình giận nhau lần nào chưa anh?
chắc anh không thể nhớ!
bởi lẻ em không là người duy nhất mà anh yêu!
em luôn tự mình là hạnh phúc khi có anh, một người tốt nhất mà cái tuổi đầu đời em từng gặp!
e luôn nghĩ a sẽ mãi bên e! vì e cho a tất cả tấm lòng và con người em!
em là người vô cảm, sống cô lập từ nhỏ nhưng từ thuở gặp a, em như được lột sát!
trở thành một con người vui vẻ, hòa đồng!

e k biết mình thay đổi từ khi nào luôn mà! nhưng em biết tất cả là từ a! một con người vui tính!
a uôn cho em tiếng cười sảng khoái mỗi khi em bên anh!
a và em hai người đã từng cùng nhau dạo phố đêm. a nhớ không?
khi ấy tay anh trong tay em! em tựa vào lòng a! âm áp lắm! em nhớ như in cái giây phút đó!
mình đã kể cho nhau nghe tuổi thơ vất vả, cùng đồng cảm. anh có nhớ k a?
mình đã yêu nhau, đã có nhau!
và e đã lầm tưởng là suốt cuộc đời này mình mãi có nhau!
nhưng k!
cuộc sống này nhiều ngang trái quá!
từng trãi nhiều điều trong cuộc sống, và anh hiẻu thế nào là hạnh phúc gia đình! và chợt một hôm a nói: a phải quay về! và e cũng vậy! a xin lỗi! a không thể đi tiếp con đường này!
tuôn trào bao cảm xúc! mình như ngạt thở!
nhưngg phải cố kiềm nén!
rán cười những nụ cười mà tim rỉ máu! 
mà nói với a: e tôn trọng quyết định của a, hằng ngày e chỉ mong làm sao cho a có thể quay về, có thể làm tròn trách nhiệm của một người con. và em sẽ cầu chúc cho a hạnh phúc! anh cứ yên tâm! e mạnh mẽ lắm! a đừng lo cho e!
thời gian dần trôi, nước mắt cũng ngừng tuôn!
nhưng mình chợt nhận ra là mình và a không thể thiếu a
hai tim tìm về lối cũ!
con đường màu đen dầng được sáng lói!
em cứ ngỡ mình thật sự có nhau!
than ôi!
không hiểu sao?
a cứ bảo mình hãy cố quên ấy!
làm sao quên được!
mình đâu thể nào quên người mình đang ui mà không có lý do
như đã sắp đặt!
a cứ lang thang! và a đã...
trời ơi!
khi mà tại sao ng a yêu bây giờ lại là thằng bạn cùng nhà mình!
tim tôi chết rồi!
giờ tôi chẳng còn gì cả!
tôi không trách a gì cả!
tôi trách là tôi k tốt, k đẹp, k đi chơi nhiều, k giỏi bằng bạn tôi! nên tôi mất a!
đau lắm!
khi thấy bạn mình và ng yêu của mình troa nhau nụ hôn!
tim tôi như muốn nổ tung vậy!
làm sao diễn tả đây?
khóc thầm bao đêm!
mình tự hỏi: mày khóc làm gì thế? khóc có mang a quay về không? khóc chỉ là mày thêm yếu đuối thôi!
thật sự tôi không muốn khóc nhưng nước mắt cứ tuôn!
giờ nó chảy ngược vào tim rồi!


thôi thì: bến vẫn chờ thuyền, con thuyền kia hãy cứ lênh đênh vạn dặm đi! bến sẽ chờ thuyền, bến yêu thuyền! con thyền nào cũng cần bến đổ mà! bến đỏ cà tàn này sẽ cố chống chọi mọi thử thách,rấn tới ngày k còn gì cả để chờ thuyền một lần cặp bến!
câu nói mà ngày xưa mình hay nói!
nhưng tiếc là ng ta không còn nhớ nữa!
ng ta đã đi rồi!
đành vậy! tôi sẽ mỉm cười cầu chúc cho hạnh phúc bạn và người mình yêu!
thôi thì: bến vẫn chờ thuyền, con thuyền kia hãy cứ lênh đênh vạn dặm đi! bến sẽ chờ thuyền, bến yêu thuyền! con thyền nào cũng cần bến đổ mà! bến đỏ cà tàn này sẽ cố chống chọi mọi thử thách,rấn tới ngày k còn gì cả để chờ thuyền một lần cặp bến!
câu nói mà ngày xưa mình hay nói!mình yêu nhau từ khi nào anh có nhớ không anh?
mình giận nhau lần nào chưa anh?
chắc anh không thể nhớ!
bởi lẻ em không là người duy nhất mà anh yêu!
em luôn tự mình là hạnh phúc khi có anh, một người tốt nhất mà cái tuổi đầu đời em từng gặp!
e luôn nghĩ a sẽ mãi bên e! vì e cho a tất cả tấm lòng và con người em!
em là người vô cảm, sống cô lập từ nhỏ nhưng từ thuở gặp a, em như được lột sát!
trở thành một con người vui vẻ, hòa đồng!
e k biết mình thay đổi từ khi nào luôn mà! nhưng em biết tất cả là từ a! một con người vui tính!
a uôn cho em tiếng cười sảng khoái mỗi khi em bên anh!
a và em hai người đã từng cùng nhau dạo phố đêm. a nhớ không?
khi ấy tay anh trong tay em! em tựa vào lòng a! âm áp lắm! em nhớ như in cái giây phút đó!
mình đã kể cho nhau nghe tuổi thơ vất vả, cùng đồng cảm. anh có nhớ k a?
mình đã yêu nhau, đã có nhau!
và e đã lầm tưởng là suốt cuộc đời này mình mãi có nhau!
nhưng k!
cuộc sống này nhiều ngang trái quá!
từng trãi nhiều điều trong cuộc sống, và anh hiẻu thế nào là hạnh phúc gia đình! và chợt một hôm a nói: a phải quay về! và e cũng vậy! a xin lỗi! a không thể đi tiếp con đường này!
tuôn trào bao cảm xúc! mình như ngạt thở!
nhưngg phải cố kiềm nén!
rán cười những nụ cười mà tim rỉ máu! 
mà nói với a: e tôn trọng quyết định của a, hằng ngày e chỉ mong làm sao cho a có thể quay về, có thể làm tròn trách nhiệm của một người con. và em sẽ cầu chúc cho a hạnh phúc! anh cứ yên tâm! e mạnh mẽ lắm! a đừng lo cho e!
thời gian dần trôi, nước mắt cũng ngừng tuôn!
nhưng mình chợt nhận ra là mình và a không thể thiếu a
hai tim tìm về lối cũ!
con đường màu đen dầng được sáng lói!
em cứ ngỡ mình thật sự có nhau!
than ôi!
không hiểu sao?
a cứ bảo mình hãy cố quên ấy!
làm sao quên được!
mình đâu thể nào quên người mình đang ui mà không có lý do
như đã sắp đặt!
a cứ lang thang! và a đã...
trời ơi!
khi mà tại sao ng a yêu bây giờ lại là thằng bạn cùng nhà mình!
tim tôi chết rồi!
giờ tôi chẳng còn gì cả!
tôi không trách a gì cả!
tôi trách là tôi k tốt, k đẹp, k đi chơi nhiều, k giỏi bằng bạn tôi! nên tôi mất a!
đau lắm!
khi thấy bạn mình và ng yêu của mình troa nhau nụ hôn!
tim tôi như muốn nổ tung vậy!
làm sao diễn tả đây?
khóc thầm bao đêm!
mình tự hỏi: mày khóc làm gì thế? khóc có mang a quay về không? khóc chỉ là mày thêm yếu đuối thôi!
thật sự tôi không muốn khóc nhưng nước mắt cứ tuôn!
giờ nó chảy ngược vào tim rồi!

thôi thì: bến vẫn chờ thuyền, con thuyền kia hãy cứ lênh đênh vạn dặm đi! bến sẽ chờ thuyền, bến yêu thuyền! con thyền nào cũng cần bến đổ mà! bến đỏ cà tàn này sẽ cố chống chọi mọi thử thách,rấn tới ngày k còn gì cả để chờ thuyền một lần cặp bến!
câu nói mà ngày xưa mình hay nói!
nhưng tiếc là ng ta không còn nhớ nữa!
ng ta đã đi rồi!
đành vậy! tôi sẽ mỉm cười cầu chúc cho hạnh phúc bạn và người mình yêu!

mình yêu nhau từ khi nào anh có nhớ không anh?
mình giận nhau lần nào chưa anh?
chắc anh không thể nhớ!
bởi lẻ em không là người duy nhất mà anh yêu!
em luôn tự mình là hạnh phúc khi có anh, một người tốt nhất mà cái tuổi đầu đời em từng gặp!
e luôn nghĩ a sẽ mãi bên e! vì e cho a tất cả tấm lòng và con người em!
em là người vô cảm, sống cô lập từ nhỏ nhưng từ thuở gặp a, em như được lột sát!
trở thành một con người vui vẻ, hòa đồng!
e k biết mình thay đổi từ khi nào luôn mà! nhưng em biết tất cả là từ a! một con người vui tính!
a uôn cho em tiếng cười sảng khoái mỗi khi em bên anh!
a và em hai người đã từng cùng nhau dạo phố đêm. a nhớ không?
khi ấy tay anh trong tay em! em tựa vào lòng a! âm áp lắm! em nhớ như in cái giây phút đó!
mình đã kể cho nhau nghe tuổi thơ vất vả, cùng đồng cảm. anh có nhớ k a?
mình đã yêu nhau, đã có nhau!
và e đã lầm tưởng là suốt cuộc đời này mình mãi có nhau!
nhưng k!
cuộc sống này nhiều ngang trái quá!
từng trãi nhiều điều trong cuộc sống, và anh hiẻu thế nào là hạnh phúc gia đình! và chợt một hôm a nói: a phải quay về! và e cũng vậy! a xin lỗi! a không thể đi tiếp con đường này!
tuôn trào bao cảm xúc! mình như ngạt thở!
nhưngg phải cố kiềm nén!
rán cười những nụ cười mà tim rỉ máu! 
mà nói với a: e tôn trọng quyết định của a, hằng ngày e chỉ mong làm sao cho a có thể quay về, có thể làm tròn trách nhiệm của một người con. và em sẽ cầu chúc cho a hạnh phúc! anh cứ yên tâm! e mạnh mẽ lắm! a đừng lo cho e!
thời gian dần trôi, nước mắt cũng ngừng tuôn!
nhưng mình chợt nhận ra là mình và a không thể thiếu a
hai tim tìm về lối cũ!
con đường màu đen dầng được sáng lói!
em cứ ngỡ mình thật sự có nhau!
than ôi!
không hiểu sao?
a cứ bảo mình hãy cố quên ấy!
làm sao quên được!
mình đâu thể nào quên người mình đang ui mà không có lý do
như đã sắp đặt!
a cứ lang thang! và a đã...
trời ơi!
khi mà tại sao ng a yêu bây giờ lại là thằng bạn cùng nhà mình!
tim tôi chết rồi!
giờ tôi chẳng còn gì cả!
tôi không trách a gì cả!
tôi trách là tôi k tốt, k đẹp, k đi chơi nhiều, k giỏi bằng bạn tôi! nên tôi mất a!
đau lắm!
khi thấy bạn mình và ng yêu của mình troa nhau nụ hôn!
tim tôi như muốn nổ tung vậy!
làm sao diễn tả đây?
khóc thầm bao đêm!
mình tự hỏi: mày khóc làm gì thế? khóc có mang a quay về không? khóc chỉ là mày thêm yếu đuối thôi!
thật sự tôi không muốn khóc nhưng nước mắt cứ tuôn!
giờ nó chảy ngược vào tim rồi!

thôi thì: bến vẫn chờ thuyền, con thuyền kia hãy cứ lênh đênh vạn dặm đi! bến sẽ chờ thuyền, bến yêu thuyền! con thyền nào cũng cần bến đổ mà! bến đỏ cà tàn này sẽ cố chống chọi mọi thử thách,rấn tới ngày k còn gì cả để chờ thuyền một lần cặp bến!
câu nói mà ngày xưa mình hay nói!
nhưng tiếc là ng ta không còn nhớ nữa!
ng ta đã đi rồi!
đành vậy! tôi sẽ mỉm cười cầu chúc cho hạnh phúc bạn và người mình yêu!

Vì sao họ thành..............Gay ?

 bài viết do nanghalong đăng trên diễn đàn cũ
Bất chợt đọc được tâm sự này chia sẻ cùng mí bạn.

Gay còn gọi là đồng tính nam đang là một hiện tượng xã hội với nhiều thái độ ứng xử khác nhau và thường nghiêng về sự kỳ thị, phân biệt. Theo các nhà khoa học trên thế giới gay là hiện tượng đột biến về mặt sinh học, có thể do bẩm sinh vì các hormone khác giới tồn tại vượt ngưỡng cho phép, hoặc cũng có thể do gien di truyền...
Tuy nhiên, theo các chàng gay Việt Nam thì họ trở thành gay vì những nguyên nhân rất bình thường nhưng nhiều gia đình không để ý.


Vì mẹ?

Chị Thanh Hòa, trưởng phòng truyền thông một công ty du lịch kể: “Tôi may mắn được làm việc trong một môi trường toàn những người trẻ. Họ đều là những chàng trai, cô gái chỉ hơn tuổi con trai tôi một chút. Tôi rất dễ hòa đồng với họ. Trò chuyện, tâm sự nhiều và phần lớn các bạn trẻ đều ganh tỵ với con trai tôi. Họ bảo: cậu ấy sướng, có mẹ thường xuyên bên cạnh, hiểu biết và gần gũi... Tôi cũng tự hào về điều đó. Cho đến một hôm, N. - một chàng trai cùng cơ quan bỗng lưu ý tôi: “Thương con, nhưng chị nên cẩn thận, gần gũi quan tâm có mức độ thôi, không thì chị sẽ là một trong những nguyên nhân biến con chị thành gay như... em nè!”.

Chị Hòa giật mình, sửng sốt. Trong mắt chị, N. là một chàng trai rất nam tính, lực lưỡng, to cao. N. làm việc rất giỏi, thông minh, nhạy bén, quan hệ xã hội rộng... Không bao giờ chị có thể nghĩ rằng N. là gay nếu cậu ta không tự thừa nhận.

Theo N., ba má cậu ta rất giàu. Ba là doanh nhân giỏi, nhưng đi suốt ngày. Mẹ ở nhà nội trợ. Chính vì thế, thế giới tuổi thơ của N. hầu như vắng bóng cha. N. kể: “Gia đình có tiền, có điều kiện thời gian, em được mẹ chăm sóc chu đáo và kỹ đến mức ở tuổi 15, 16 mà em vẫn như con nít. Đến khi ba em làm ăn thua lỗ, nợ nần chất chồng, mối quan hệ trong gia đình ngày càng lỏng lẻo. Ba má em phải bán nhà lớn, mua nhà nhỏ. Má không còn thời gian lo cho em nữa vì phải phụ ba lo công việc. Và, em bị hụt hẫng, bơ vơ. Bao nhiêu nỗi lo dồn đến cùng lúc. Tự dưng em ghét ba vô cùng, như thể ông là người gây nên mọi tai họa trong gia đình, dù em biết không phải vậy.

Cùng lúc đó, em quen một người bạn trai. Anh ấy chăm sóc, yêu thương em vô cùng. Anh ấy thành người bù đắp cho em mọi sự hụt hẫng. Có những chiều em không muốn về nhà, anh ấy và em ngồi suốt ngày ngoài quán cà phê. Lúc buồn, em khóc và được anh ấy an ủi em rất dịu dàng, như bố, như mẹ, như anh trai... Trong khi đó, mỗi lần bước về nhà, em chỉ gặp những khuôn mặt quạu quọ, lo lắng. Khi gia đình em bán nốt căn nhà nhỏ, thuê nhà khác để sống thì anh ấy khuyên em ra ngoài ở riêng. Anh ấy chỉ em cách làm ăn để kiếm tiền tự lo cho mình và giúp đỡ ba mẹ. Thế là cuộc sống của em hoàn toàn phụ thuộc vào anh ấy. Đến một hôm, giật mình tỉnh ra thì mình đã thành một chàng gay chính hiệu”.

H. khá nổi tiếng trong giới nhiếp ảnh. Nhìn H. ai cũng nghĩ đó là chàng công tử chính hiệu: trắng trẻo, đẹp trai, con nhà giàu. Tưởng đã quá đầy đủ, thế nhưng, H. tự nhận: “Phần thiếu hụt trong tôi rất lớn”. H. kể: “Ba mẹ H. ly dị. Bà mẹ cấm tiệt con trai nhắc đến người cha của mình. Bà rất giàu, làm chủ mấy nhà hàng nên thừa sức một mình nuôi H. Vì căm thù người chồng phụ bạc, bà cấm không H. gặp ba. Từ nhỏ đến lớn, H. không biết thế nào là người đàn ông trong cuộc sống gia đình”.

Khốn khổ là trong đại gia đình của H., cũng có nhiều người phụ nữ khác sống một mình như thế. H. tò mò muốn biết: thế nào là một người đàn ông thực sự. Họ có thể giống ai? Và điều đó khiến xung quanh H. bây giờ chỉ toàn bạn trai. Bất kỳ người đàn ông nào có vẻ “men” đều thu hút sự chú ý và quan tâm của cậu. 

Tại con gái chảnh?

Trường hợp thành gay của P. có khác hơn một chút so với N. và H. Trong một chuyến teamwork cùng công ty ở Mũi Né, buổi tối trước ngày về, cả nhóm liên hoan tưng bừng. Tàn cuộc, phụ nữ thì mệt lả, còn cánh nam giới thì hầu như say khướt. Người đàn ông còn nói chuyện được duy nhất sau cuộc nhậu, dù giọng có lè nhè, chính là P., một chàng trai mảnh dẻ và tính tình khá dễ thương. P. nửa đùa nửa thật, hỏi: “Mấy bà có biết vì sao tôi thành gay không?”. Cả bọn trợn ngược mắt, chưa kịp phản ứng thì P. đã trả lời: Vì chính mấy bà đó!”. P. kể về thời thơ ấu nghèo khổ của mình: được tiếng là “xinh trai”, nhưng con nhà nghèo nên chàng không thể có bồ: “Tụi con gái mới lớn bấy giờ chỉ mê tiền thôi. Mình thích một nhỏ, mình chăm sóc, lo lắng cho nàng quá chừng. Thế mà khi có thằng khác giàu hơn mình theo đuổi, nàng lơ mình ngay lập tức. Tuổi mình thì lãng mạn, yêu đương. Cả nhà chui rúc trong một con hẻm chật chội với căn nhà chưa đầy 30m2. Mẹ mình tối ngày chỉ chửi và chửi... mình tự nhiên đâm ra ghét cả đám con gái.

Tình cờ một lần đi chơi, mình quen được một anh. Anh ấy giàu, làm chủ một cửa hiệu bán xe gắn máy, biết mình có tâm trạng, thế là anh trò chuyện, hỏi han... Rồi anh ấy “tài trợ” mình đi học trang điểm, làm tóc ở tận Thái Lan. Khi về, anh ấy còn mở tiệm cho mình làm và thuê hẳn cho cả nhà mình một căn nhà nhỏ. Tối tối, anh ấy đến thăm mình. Lúc đầu, ba má mình cũng nghi ngờ về quan hệ giữa mình với anh ấy. Với anh ấy, mình được nhõng nhẽo, được yêu sách đòi hỏi, điều mà mình chưa bao giờ được có. Mình trở nên mềm yếu như con gái. Mỗi lần thấy mọi người xì xầm, mình cũng có chút suy tư, nhưng lại nghĩ: “Anh ấy lo cho mình còn hơn bố mẹ, làm sao mình dám phản bội anh ấy, mình phải trả ơn anh ấy”.

Cơ quan của N. có đến gần 300 người và dù rằng trong môi trường làm việc, họ giấu mình rất kỹ, nhưng N. có thể liệt kê chính xác những ai đang là gay. Hiện nay, nhiều người quan niệm gay không phải là bệnh lý, không có hại cho cộng đồng, thậm chí nhiều gay đã là những người thành công trên nhiều lĩnh vực như: văn học, nghệ thuật, kinh doanh... Nhưng dẫu sao, quan hệ đồng giới vẫn chưa có được cái nhìn thiện cảm của xã hội, nên không ít chàng gay cũng nhận ra được chuyện cần tự điều chỉnh mình.

Theo kinh nghiệm của N., chính những thanh niên sống đời sống văn phòng lại là những người bị “gay hóa” dễ dàng nhất, bởi đó là môi trường bù đắp tốt nhất cho sự thiếu hụt, va vấp tình cảm. Bản thân những chàng gay đều hiểu mối quan hệ của mình với cộng đồng, họ cũng thừa hiểu quan hệ với người khác giới vẫn tốt hơn, nhưng lòng họ lại nhiều phân vân. P. nói: “Bị người khác giới phản bội tình đầu, 33 tuổi, tôi đang sống chung với một chàng đồng giới. Tôi nhận ra tình yêu có nghĩa là chăm sóc, lo lắng cho nhau. Mà những chuyện đó thì anh ấy dành cho mình tốt hơn hết thảy”.

Còn N. lại tâm sự: “Bây giờ tôi cũng đã trưởng thành hơn, đã ý thức được nhiều điều. Trở thành gay chỉ là cuộc vui. 30 tuổi, tôi sẽ dừng “cuộc vui” này lại, lấy vợ, sinh con bình thường. Nhưng tôi không biết là đến cuối đời, mình có hoàn toàn từ bỏ được thế giới này không. Tình yêu của gay hoàn toàn khác tình yêu với phụ nữ, nó có ma lực riêng, nhất là với những ai đang chông chênh trong tình cảm mà lại không có chỗ dựa từ gia đình”. 

    TÂM SỰ



Tôi là con trai đồng bằng miệt vườn sông nước, tuổi thơ của tôi êm đềm như dòng sông đang chảy, tôi lớn lên trog một gia đình đông anh em. gia inh tôi rất khuôn khổ, cho nên cuộc sống của tôi từ tấm bé chẳng vui, củng chẳng buồn,mà củng chẳng có gì nổi trôi cả, cứ thế mà lớn lên, sang tuổi niên thiếu là cái tuổi phát dục,tôi thấy mình có nhiều thai đổi,từ cái thai đổi đó tôi đau khổ cho đến bây giờ, tôi luôn đè nén trog tim mình,và khong muôn tâm sự cùng ai cho đến ngày nhắm mắt,nhưng ôi ! càng đè nén trong lòng thì nổi đau khổ ấy càng muốn thoát ra, các bạn biết không? khi cất tiếng khóc chào đời có ai chọn trổ cho mình được đâu nhỉ? và khi lớn lên cũng vậy,ai cũng muốn mình được hoàn thiện chẳng bị khiếm khuyết, nhưng tạo thiên đả an bài xắp đặt, có muốn tránh cũng chẳng được, bạn bè tuy rất đông nhưng muốn có try kỷ để tâm sự thật không dễ trúc nào, mà đằng này lại là truyện khó nối, không khéo bạn bè hiểu lầm thì mất tất cả bè bạn,ôi! có ai muốn thế không? cho nên cứ chôn kín trong lòng, rồi đến ngày rời khổi mái trường cấp ba,mình lên đường nhập nghũ trong môi trường QĐ dưới cái nắng, cái gió, rồi lại đến thao trường,cuộc sống mình tưởng như tạm ổn, nhưg rồi nổi đau khổ ấy lại trở về với mình, khi tất cả đồng đội ai củng có người yêu lên thăm,riêng mình cô trong tuổi hờn, lúc đó các bạn biết không ?mình rất thèm có một người bạn thân bên cạnh để chia sẻ nổi lòng, nhưng chỉ là mơ ước mà thôi, mình cảm thấy cô đon lạc lẻo vô cùng,lúc đó mình hận bản thân mình, hận cả trời cao sau trớ trêu, mổi lần dồng đội nhắc đến người yêu và hỏi mình có người yêu chưa mình miễm cười nói chưa, nhưng thật sự trong tim mình nhói đau như ai cầm vật nhọn đâm vào vậy,mình cứ âm thầm lặng lẽ trong nổi cô đơn cho đến ngày xuất nghũ,trở về nhà mình lên thành phố xinh được việc làm rồi mình đi học tiếp, lúc này mình có chúc kinh nghiệm về cuộc sống từ trong môi trường QĐội, mình tạo cho mình cái vẽ bên ngoài hoạt bát và vui vẽ hòa đồng cùng mội từng lớp trong XH,nào đồng nghiệp bạn bè...nhung trong lòng mình các bạn biết rối đó,nhất là lúc trở về nhà trọ với bốn bức tường trống trãi oạnh hiu, rồi buồn, mình rủ bạn bè đi nhậu mình chẳng dám nhậu sai mình sợ mình không kiềm chế được lòng mình,các bạn biết không có nhiều đêm mình khóc, khóc thật sự không phải mình khóc khao khát về truyện tình dục mà khóc trong nỗi uất ức đau khổ mà không thể nối được
    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2013. Sex Gay Asian - All Rights Reserved
Template Created by webseotrix