Cũng đã khá lâu rồi tôi và anh Phương không có đi hát karaoke. Một phần thì ngại ngùng với việc chỉ có hai thằng con trai vào hát. Một phần thì ở nhà cũng có dàn âm thanh 5 số của arirang nên việc ca hát không còn mặn mà gì mấy. Suy đi nghĩ lại thì điều đó làm cho tình cảm của tôi và anh Phương trở nên kém mặn mà hơn lúc trước. Tôi luôn ra sức làm sắc son thêm tình cảm của chính mình . Tôi luôn xem sự suy giảm mặn nồng của hai đứa là một ác mộng của tình yêu. Trong cái thế giới này, kiếm được người yêu lý tưởng đã khó, duy trì được tình cảm mặn nồng theo thời gian lại càng khó hơn. Ngoài kia có biết bao nhiêu cặp đến với nhau rồi đi. Cuộc sống như một sự vay mượn của thể xác. Giữ được một nửa của mình là chuyện cần làm trên hết. Năm nay nữa là cái mùa xuân thứ 25 rồi. Biết bao nhiêu kỷ niệm chất chồng. Đã bốn mùa mai nở rồi tàn, đã bốn mùa cao su thay đổi lá. Nhưng bốn năm nay tình cảm của tôi đối với anh Phương cứ lớn dần theo gian, mỗi lúc một thêm sâu sắc. Dù hoa mai kia có tàn, lá xanh kia có ngã màu rồi rơi rụng nhưng ngọn lửa đam mê anh Phương lúc nào cũng bùng cháy trong tôi
Trên con đường quốc lộ 13 trở về Thành Phố, chúng tôi ghé vào quán karaoke đoạn Bến Cát, khu dân sinh ấp mới. Quán này u tịch trong một khu mật độ dân cư thưa thớt. Ở đây các hộ gia đình ít nhất cũng trồng được từ vài chục đến vài trăm cây cao su. Điều đó khiến cho tôi và anh Phương mặc dù đã ra khỏi địa phận của Bình Long nhưng cảm giác về một vùng đất cao su bất tận dường như còn day dẳng dư âm
Chạy xe thẳng ra phía sau đồi, chúng tôi được chủ quán dẫn vào một căn phòng ở cuối dãy. Tôi gọi 10 chai Sài Gòn ướp lạnh và một dĩa trái cây thập cẩm . Người ta mở nhạc, bật máy điều hoà rồi nhanh chóng trả lại chốn riêng tư cho chúng tôi. Phải đợi đến khi người ta mang mọi thứ đồ ăn thức uống vào thì tôi mới tin rằng sẽ ko có ai quấy rầy chốn yêu đương của tôi và anh Phương
Bản nhạc "Tình đất đỏ miền đông" nổi lên. Tôi ngồi vào khoảng giữa hai chân của anh Phương rồi tựa hờ lưng vào. Cầm cái micro lên hát theo dòng chữ. Anh Phương choàng tay ôm xiết lấy bụng tôi. Tôi thấy mình hạnh phúc vô cùng
Bản nhạc "tình đất đỏ miền đông" với tông nam có giọng trầm ấm cao, rất hợp với chất giọng của một người chiến sĩ công an như anh Phương, nhưng lại gây khó khăng cho tôi trong những khúc luyến giọng . Chả trách sao chỉ cướp được nửa bản thì tôi trả lại micrô cho ảnh. Tựa đầu vào vai anh Phương, tôi cảm nhận nhịp thở căng phồng trong một điểm tựa vững chải
Tôi mở một cúc áo của anh Phương ra để luồn một bàn tay vào lồng ngực ảnh. Cũng như những đôi tình nhân khác ngoài xã hội vẫn có những cử chỉ âu yếm mặn nồng bên nhau. Đâu phải cứ hể ở gần anh Phương là tôi đều bắt ảnh phải lâm trận. Chúng tôi có hơn một tiếng đồng hồ cho đoạn đường từ Bình Long về Bến Cát. Thời gian đó không đủ chuẩn bị cho một cuộc giao hoan mới. Nhưng những cử chỉ âu yếm mặn mà bên nhau này không hề kém đi sự khao khát thèm yêu mãnh liệt trong tôi. Nhón đầu hôn lên gò má anh Phương một cái rồi tôi trở về bờ vai ảnh tựa tiếp
Giọng của anh Phương hát những bản nhạc tình ca cách mạng nghe trầm ấm lắm
Dúi đầu vào lồng ngực ảnh. Tôi thèm được nghỉ ngơi nhiều hơn là hát. Bản nhạc hình bóng của mây mà tôi chọn cũng nhường lại cho anh Phương. Những bài mà tôi chọn đều là những bài mà anh Phương ko cần nhìn chữ vẫn có thể hát được một cách nằm lòng. Anh Phương vẫn cứ hát, còn tôi vẫn thu mình nằm gọn trong lòng ảnh. Một tay tôi vẫn luồn vào áo để xuýt xoa ngực ảnh
Anh Phương chìa cái micro đưa cho tôi khi bài hát "giật mình trong đêm" tiếp theo đã đến. Tôi thẳng lưng rồi khỏi ngực ảnh để hát. Anh Phương ngã lưng lên ghế sô pha. Đôi tay anh Phương đặt hờ lên hai bắp đùi tôi. Tôi nghêu ngao hát. Tay bốc một miếng dưa hấu quay sang đưa cho ảnh . Không nhìn vào con chữ nhưng tôi vẫn không bỏ lời nào. Bài hát đã quá thuộc lòng đến mức tôi chỉ cần nhìn vào gương mặt anh Phương mà vẫn hát trôi chảy
Đoạn nghỉ giữa bài, tôi chuyền cho ảnh chai bia rồi cụng chai với ảnh. Tôi biết mình có lợi thế hơn một người phụ nữ là có thể bầu bạn, cùng nhau nhâm nhi chia sẻ những cay đắng ngọt bùi của cuộc sống. Có mấy bà vợ nào có nhả hứng ngồi nhậu cùng ông chồng. Có bà vợ nào mà tủu lượng vô biên như một thằng con trai như tôi.
Mọi thứ đối với tôi cứ như một ân huệ của thượng đế ban tặng. Cuộc sống thật thú vị khi có anh Phương. Tôi bỏ lửng bài hát để nhấp nháp bia cùng ảnh. Một miếng ổi cũng cắn làm hai chia cho nhau. Anh Phương chồm lưng nhặt lấy cái micro để nối tiếp bản nhạc. Chúng tôi không những yêu thương nhau ,cùng hoà hợp chuyện chăn gối mà còn hoà hợp đến từng khúc nhạc. Bài nào anh thích, bài nào tôi chuộng đều hát chung được
Lần tay mò háng anh Phương, tôi thấy con cu anh đã cương cứng trở lại. Điều đó cũng dễ hiểu thôi. Anh Phương là một người đàn ông đương tuổi sung mãng. Đôi khi trong cuộc sống cũng cần có những mân mê cho cơ thể thật sự khao khát một cuộc mây mưa thì điều đó có ý nghĩa hơn rất nhiều. Tôi muốn cho những phút giây mân mê mò mẫn được kéo dài hơn. Dù sao thì chuyện biến cái phòng karaoke thành một nơi quan hệ tình dục cũng có phần quá bạo dạng. Cách yêu đương sẽ bị gói gém hẹp lại. Sau nhiều phút mân mê sờ soạn, tôi thèm thuồng được bú cu anh Phương ghê gớm
Lần tay kéo xoạt phạc ma tua của anh Phương, tôi dúi đầu vào háng ảnh để hít ngửi cái mùi vị nồng nàng từ ảnh mà bấy lâu nay tôi đã rất say mê. Anh Phương vẫn điềm nhiên hát hò. Nhưng tôi biết cơ thể anh đang phấn kích trở lại
Bạo dạng luồn tay vào bên trong xoa bóp. Một khối thịt to trướng độn chiếc quần xịp trồi lên tự bao giờ. Anh Phương đang nứng trở lại. Dẫu biết là tôi bạo dạng nhưng anh không hề la rầy. Ngược lại còn vỗ về đầu tôi. Bài hát anh vẫn ko hề bỏ lỡ. Anh Phương mặc cho tôi lôi con cu ảnh ra để liếm láp. Tôi liếm nhiều nhất ở sợi dây hãm dương vật, dãi niêm mạc có hình chữ y ngược nối liền đầu khấc với lớp da qui đầu ở bên dưới. Tôi biết nơi đây tập trung các fây thần kinh ảnh hưởng trực tiếp tới khoái cảm của đàn ông , chả trách sao mà anh Phương lại đệm một tiếng rên bất thường vào lời bài hát được micrô khếch đại âm lên. Tôi ngước nhìn ảnh rồi bật cười. Rất mừng là những tiếng đệm như thế được kiểm soát lại. Tuy nhiên. Khi tôi cho cu ảnh vào miệng núc thì cái micrô bị bỏ lửng cùng lời hát. Như một bản nhạc không lời dập dình vang vảng
Anh Phương vịnh lấy đầu tôi rồi nẩy mông lên. Anh ngã đầu ra ghế sô pha mà méo mó bờ môi. Tôi nhã cu anh Phương ra rồi trườn người lên trên đóng lấy môi ảnh rồi hôn sâu
Tôi lần môi di chuyển từ từ xuống dưới để tìm cu ảnh bú lại. Nhưng khi đớp được con cu của ảnh thì ảnh cắp nách tôi kéo lên. Bản nhạc trang giấy trắng đã đến. Không thể bỏ lửng lời quá lâu. Anh Phương ôm tôi vào lòng rồi ngân nga hát. Có vẻ như ảnh không muốn tôi quá chú tâm vào chuyên môn. Nhưng bấy nhiêu đó thôi đã rạo rực lắm rồi. Ước gì tôi có thể nổi loạn tại căn phòng karaoke này như cách cách mà tôi đã nổi loạn giữa rừng cao su mùa thay lá vắng tanh bóng người
Anh Phương bốc một miếng dưa hấu đưa cho tôi trong khi đang hát. Cái miệng không có chuyện làm thì tôi lại tìm cu ảnh bú chăng? cắn một miếng dưa cũng cảm thấy hờ hững trong lòng. Cũng phải, sân khách không thể biến thành sân nhà của mình được. Tôi biết anh Phương có chút dè dặt. Phải chăng vì bộ cảnh phục anh đang khoác trên mình? hay anh không muốn tôi nóng vội chuyện yêu đương?
Anh Phương cứ ôm giữ đầu tôi lại không cho tôi di chuyển xuống phía dưới. Tôi biết khi môi làm quá ảnh sẽ không kiềm chế nổi bản thân. Căn phòng karaoke sẽ biến thành cái bãi làm tình nóng bỏng không sao kiểm soát được
Tôi biết điều đó là không nên , nhưng sao tim tôi cứ loạn nhịp. Hưng phấn kích thích cứ trào dâng. Tôi cứ muốn quyện lấy anh Phương để làm những thứ khoái lạc quên đời
Mân mê dương vật của ảnh chẳng được bao lâu, tôi lại di chuyển đầu xuống dưới. Anh Phương đang ca hát nghêu ngao thì choàng một tay cắp nách giữ mình tôi lại. Tôi ngoan cố vùng đầu thoát ra để cúi xuống dưới cho bằng được. Anh Phương buông lơi micrô nói nhỏ giọng
--Tới Thủ Dầu Một tìm khách sạn hẳn làm tình Long à
--Cho em bú cu anh một chút thôi
--Anh không kiềm chế nổi đâu
Tôi bĩu nhẹ môi tỏ vẻ hờn dỗi. Anh Phương đặt bàn tay lên đầu rồi kéo tôi kề sát vào vai ảnh. Anh Phương chỉ muốn tôi nằm gọn trong lòng ảnh một cách hiền hòa như trai tân chứ không cho tôi bú cu. Tuy có chút giận dỗi nhưng tôi hiểu vì sao ảnh muốn ngăn tôi lại. Luồn bàn tay vào khe áo mà tôi đã mở một cái cúc của ảnh khi nảy, tôi xúyt xoa cái ngực mà vo ve nắm vú. Tôi tựa đầu vào vai anh Phương. Mái tóc tôi chạm vào cằm ảnh. Trong mình tôi cứ rạo rực không dứt. Cảm xúc này thường xuất hiện mỗi khi tôi ở bên cạnh anh Phương. Như một cơn mưa tình bị bức tường cổ hủ của quán karaoke ngăn chặn lại khiến có tấm thân đang nóng rưng rức thiếu đi nguồn tưới mát. Tôi thèm được anh Phương bú liếm body và đâm đít ghê gớm. Tôi không cam tâm nên nắm lấy cổ áo ảnh lây lẩy vòi vĩnh. Đâu cần tôi phải nói thành lời mà anh Phương dư sức hiểu con người của tôi. Anh Phương lại buông lơi micrô nói thỏ thẻ vào lỗ tai tôi
--Chút nữa về Thủ Dầu Một anh kiếm khách sạn em nghe anh hông Long?
Mặc dù cảm thấy ưng ức trong lòng nhưng tôi đành miễn cưỡng gật đầu trong lòng ngực anh Phương. Có cãi lời ảnh được đâu. Nếu lường trước được sự ham muốn tột độ của bản thân như thế này thì tôi đã không rủ ảnh đi hát karooke rồi. Cũng có vài tiếng khoảng cách tôi được anh Phương mơn trớn body và hì hục đâm đít giờ ham muốn lại nổi lên . Chả trách sao mà hát chưa được chục bài thì tôi thôi thúc anh Phương đi về
Anh Phương móc số kéo chiếc Exciter như chạy bão vù vù tiến về Thành Phố Thủ Dầu Một theo quốc lộ 13 . Tôi như con diều lấp phấp trên xe. Gió tát vào mặt như muốn xé phanh manh áo. Nếu có một pha thắng gấp chắc chắn toàn thân tôi sẽ bị ép hết vào anh Phương. Đường tết trống trải, Cao su bạt ngàn. Hai thằng con trai chẻ đôi ngọn gió lướt bay như phim kiếm hiệp. Thiết nghĩ, nếu không là một công an , có lẽ anh Phương sẽ trở thành một quái xế đi vào huyền thoại. Tên tuổi của anh Phương sẽ được lưu truyền trong xổ đen của công an phòng chống "bão". Hình như ảnh kéo gần 100. Tôi không còn thấy công tơ đầu mét ở đâu nữa
Chúng tôi lủi đầu vào một khách sạn đầu tiên của thành phố Thủ Dầu Một. Thật là may mắn khi khách sạn mini chỉ còn đúng có một phòng trên tầng bốn. Nhân viên phục vụ dẫn tôi và anh Phương lên phòng. Cậu trai đút cái cần chìa khoá vào một cái khe. Đèn và máy điều hoà ngay lập tức được mở lên. Tôi bật cười khi nhìn thấy một cái bao cao su để gần hai chiếc khăn trắng được xếp ngay ngắn ở trên bàn. Có vẻ như khách sạn này là một chốn vờ vịt của những cặp yêu đương. Nơi đất khách, cậu bé xa lạ nó nghĩ gì trong đầu? Chỉ biết rằng cậu bé chỉ giới thiệu cho tôi và anh Phương được biết tấm menu đang để trên bàn mà một mặt là những món ăn và một mặt là những thứ thức uống không có trong cái tủ lạnh mini. Cậu bé chu đáo nhắn nhủ với tôi và anh Phương "nhấc điện thoại bàn và bấm số 0 khi hai anh cần gọi món" trước khi rời đi.
Tôi bấm ngay chốt cửa lại để cách ly với những phiền toái bên ngoài
Lật mặt thức ăn dòm qua một lượt. Tôi quay sang hỏi anh Phương?
--Cơm chiên dương châu, bò beateaf , bò lúc lắc, nuôi xào bò, mì xào bò, anh ăn cái gì?
Anh Phương cởi áo cảnh phục máng lên ghế , không khoáy nhìn tôi nhưng trả lời
--Em gọi gì ăn chung cũng được
Tôi nhấc điện thoại gọi luôn bốn món kèm theo hai ly sữa tươi. Cứ ngỡ là ăn như hạm nhưng thật ra bấy nhiêu cũng không đủ cho sức ăn của hai thằng con trai. Nhất là anh Phương. Anh ấy đã " hao binh tổn tướng" khá nhiều. Bây giờ là lúc tôi phải bồi bổ cho anh để chuận bị "khai hoả" cho một "trận chiến" mới
Anh Phương cởi bỏ hết cảnh phục lẫn xịp ném lên nệm rồi trần truồng như nhuộng đi vào toilet. Tôi cũng nhìn no con mắt đâu đã chịu đứng yên. Từ sáng đến giờ chưa ai được tắm. Hưởng ứng phong trào trần truồng do chiến sĩ cảnh sát nhân dân phát động, tôi cởi bỏ tất tần tật rồi ném hết lên giường . Tôi đi theo anh Phương vào nhà tắm. Nhìn body ảnh đang rưới nước dưới vòi hoa sen, chòm lông thẳng xuôi theo làng nước, Tôi mỉm cười.
Anh Phương cầm cái vòi tinh nghịch xịt vào mắt tôi. Tôi áp sát gần ảnh để được rưới chung những tia nước. Miệng tôi và anh Phương cười khúc khít. THoáng thấy tụi mình giống như hai đứa trẻ con, Nô đùa tinh nghịch tắm chung trên một đoạn sông quê hương. Giờ thì body đã phổng phao, dương vật to dài thêm muôn phần. Lông lá rập rạp. Râu ria lún phún không kịp cạo là mọc dầy cụi. Đã biết say mê nhau tự khi nào rồi đấy. Đây là hai đứa trẻ ốm o gầy còm,bờ vai sâu hồng hộng hang cua của ngày xưa
Anh Phương cắn xé một gói clear , nặn ra tay rồi anh xoa lên mái tóc. Trong phút chốc bọt xà phòng trương trắng xóa phủ kín tóc anh. Đôi tay anh lấm luốt bọt trắng. Anh Phương chay chét số bọt đó lên hai má tôi rồi cười khăn khắc. Tôi hỉnh mũi một cái rồi thụt cù chõ vào bụng anh. Tiện tay chộp luôn bộ phận sinh dục của ảnh , tôi cười khúc khắc
Chúng tôi vừa tắm vừa bông đùa tinh nghịch trên cơ thể nhau mà cảm thấy thích thú vô cùng
Lần lưỡi xuống ngực ảnh để tìm vú, tôi liếm phải một vệt xà phòng làm đắng ghét bờ môi. Tôi la oai oải rồi giựt lấy cái vòi hoa sen trên tay anh Phương một cái vội vã, tôi há miệng sối vào một họng nước rồi phun súc ra. Anh Phương cười hắc châm chọc
Đưa tay hớt một mớ bọt xà phòng trên đầu , tôi dúi mớ bọt vào môi anh Phương
Chưa kịp làm thêm lần hai, anh Phương chụp lấy cổ tay tôi , trong khi tay còn lại thì cầm cái vòi hoa sen tự tưới lên mặt mình
Tôi và anh Phương vừa tắm vừa đùa cợt, giỡn đùa oai oải khắp nhà vệ sinh. Ấy thế mà cũng đã tắm xong đâu đó. Tôi và anh Phương trần truồng như nhộng dẫn dắt nhau cùng bước ra.
Tôi bước tới bàn cầm lấy cái khăn rồi quăng cho ảnh. Nhìn ảnh đứng lau mình, tôi thèm ghi hình lại ghê gớm. Nếu chiếc iphone không bị mất đêm chen lấn đi xem bắn pháo bông, thì có lẽ tôi đã có phương tiện để ghi lại những khoảng khắc hấp dẫn nhất của anh . Con cu của ảnh nứng ngông ngốc chĩa ra như khẩu đại bát. Tôi máng chiếc khăn bông lên cu ảnh rồi bật cười. Con cu của ai mà cứng như cây sào, máng được cả chiếc khăn to lên nữa.
Anh Phương thấy tôi nghịch cặc ảnh thì nhoẽn miệng cười. Anh ra sức gồng cho lổng nhổng chiếc khăn lên làm tôi trông mà cười nắc nẻ. Thích quá đi thôi
Tôi nhào người tới, chưa kịp vồ lấy con cu của ảnh để bú thì ảnh đã nhẩy né hông sang một bên. Nắm lấy chiếc khăn, anh Phương quấn nhiều vòng vào hông để che lại. Không chịu để yên, tôi nắm lấy một đầu khăn hòng tháo nó ra. Anh Phương túm chặt lại rồi bỏ chạy vừa cười hăn hắc kéo lê theo tôi
--Anh, cho em bú cu
--Bú cái gì mà bú hoài dậy?
--Em bú cu
Tôi nắm khăn kéo ghịt mạnh lại không buông, điều đó làm cho anh Phương kéo lê theo tôi. Tôi la oai oải
--Aa.........bú cu..ah....
--Mở ra được thì anh cho..hahaha
--Phương, bú cu
Anh Phương xuỵt một cái ra hiệu cho tôi im lặng. Lúc này mới nghe được tiếng dép lẹt xẹt ở bên ngoài. Thì ra nảy giờ lo la hét đòi bú cu nên lỗ tai cũng đi chợ. trong chốc lát tôi và anh Phương nghe tiếng gõ cửa lộc cộc. Tự nhiên tôi thấy mình lúng túng một cách lạ lùng. Tôi và anh Phương vội vã lựa quần mặc. Tôi với ngay cái quần xanh rờn. Anh Phương giựt lại, giọng thều thào
--Quần của anh
Xỏ vội cái quần, tôi ra mở cửa đón ngỏ. Chẳng cho thằng nhỏ mang khai thức ăn vào trong. Tôi đón lấy khai thức ăn từ bên ngoài. Trời ạ! Có tới hai người cùng bưng, đồ ăn gì mà nhiều thế này. Mở bung cánh cửa để cho một đứa mang vào bàn. Tôi trông anh Phương giả vờ ngồi xem tivi mà cố nén cười. Ít phút trước còn cười khăn khắc túm lấy cái khăn chạy mồng mồng, giờ thì đóng vai nghiêm túc ngồi kiếm kênh thể thao coi. Tôi muốn bật cười mà cố ngậm môi lại. Phải đợi tới khi hai đứa đi khỏi, đóng chặt cánh cửa lại tôi mới cười phả lên. Tôi cởi cái quần fean ném vào ảnh
--Anh có thể ở truồng đc rồi đó..hahahahahaha
Anh Phương đứng phắc dậy bước lại ghế ngồi. Cầm cái nĩa xĩa một cục thịt bò vừa nói
--Thích thì ở truồng đi, tui phải mặc quần mới đc yên thân mà ăn cơm
Tôi cười phả lên. Ở truồng ngồi ăn cũng hơi khó coi thật, không khéo lại bị gắp lộn " cục thịt". Dù sao thì cũng đã đói. Quấn cái khăn che lại ngồi ăn cũng vẫn còn lịch sự chán
Múc một miếng cơm Dương Châu nhai nhóp nhép, tôi thấy ở đây làm đồ ăn cụng tàm tạm
Anh Phương ăn xong thì bật ngữa ra nệm nằm . Tôi cũng no nông nóc cái bụng. Hai người ăn hết những bốn món ăn. Hai ly sữa tươi cũng cạn tới đáy. Tôi cuộn người vào mình anh Phương để nằm. Tôi gối đầu lên cánh tay ảnh rồi gác một cái đùi qua đùi ảnh. Anh Phương mặc quần cảnh phục không bao gồm xịp , trong khi tôi thì quấn chiếc khăn như quấn sà rông. Không phải không có xịp để mặc mà là khi nảy lúng túng tôi và ảnh chỉ xỏ quần dài vào để đối phó . Hai cái xịp được nhét dấu dưới gối nằm trước khi mở cửa để lấy thức ăn .
Thật may mắn cho anh Phương là tự nhiên ăn no thì tôi lại trở nên hiền hoà, chứ nếu không thì đã lột luôn cái quần của ảnh .Hai cái bụng no căng ủn ỉn không lếch đi nổi đành phải nằm im ru mà không dám quấy rối tình dục lẫn nhau
Anh Phương mở ứng dụng nghe nhạc trên cái điện thoại ip 4 rồi chia cho tôi một cộng dây phone để cùng nghe
Tôi dúi mặt vào nách ảnh rồi chìm vào giấc ngủ tự khi nào không biết
Tôi tỉnh dậy trước anh Phương. Hai sợi dây phone bị rớt ra khỏi lỗ tai tự khi nào. Tôi xoay người nằm sấp , chống tay gác lên cằm ngắm anh Phương ngủ. Tôi mỉm cười một mình trong khi anh ấy ngủ say như chết
Gương mặt của người đàn ông này đã làm mình say mê và đắm đuối như thế. Đôi chân mày tướng quân đen nhánh. Mũi cao thoăn thoắc như tháp. Tôi muốn đặt môi mình vào bờ môi của ảnh nhưng sợ làm thức giấc. Anh Phương có lẽ mệt lắm. Nghĩ tới cái cảnh anh gồng mình thúc nắc với mồ hôi nhuệch nhoạc trong cái nóng của đất miền Đông mà thấy thương vô cùng. Đôi chân loắn loắn lông này cũng hoạt động cực lực. Đâu phải chỉ có mỗi ngày hôm nay. Mong sao mọi thứ không là quá tải đối với anh Phương. Đưa tay định rờ cu anh Phương , nghĩ lại thấy tội cho ảnh nên rụt tay về. Rờ cu anh Phương thì thích thật đó! Nhưng làm ảnh thức giấc thì đáng trách hơn
Tôi nhè nhẹ hạ đầu xuống lại cánh tay anh Phương. Tôi sẽ nằm im để chờ đợi ảnh thức
Anh Phương trở mình một cách vô thức, choàng 1 cánh tay gác người tôi. Tôi muốn được anh Phương sờ xoạn kinh khủng, nhưng anh bên cạnh tôi giờ đây có khác gì một thằng bạn. Một thằng bạn năm nào vẫn thường hay gác chân gác tay qua tôi một cách vô thức trong khi ngủ
Tôi nằm khúm rúm trong lòng anh Phương. Cái ôm gác của ảnh khiến tôi chất ngất lắm. Tôi thấy mình là người may mắn quá! Đã xa dần rồi những đêm chua chát , nước mắt chang nhoè cả mí mắt, lòng đau quặn thắt khi nghĩ rằng anh Phương chỉ xem tôi là một cái sextoy biết bú say sưa không biết mệt mõi. Mong muốn được anh ấy cưng yêu đáp lại thoáng như lời bài hát, như cây lúa non chờ những cơn mưa nhỏ, như cây lúa trổ chờ nước đổ trên nguồn. Đâu có hiếm thấy cái cảnh tôi ngồi khúm rúm một góc giường , trông ảnh đã xuất tinh nằm thoã sướng mà lòng tôi nữa vui nữa buồn tủi. Vui vì ảnh đã cho tôi được mân mê bú liếm cu ảnh, buồn tủi vì thấy bản thân mình bị hờ hững. Mong ước được ảnh âu yếm mơn trớn đâu có khác gì những cánh đồng lúa miền đông khô hạn chờ nước đổ trên nguồn. Những lần hờ hững của anh Phương, những tưởng tôi sẽ quay lưng rời bỏ, nhưng vì trái tím mình luôn khao khát gần ảnh mà quay đầu tìm đến. Dù anh Phương không bao giờ đặt môi đến dương vật tôi, chưa bao giờ mân mê tôi một cách đắm đuối như bây giờ, nhưng sao tôi lại khao khát được gần bên anh. Tôi vẫn làm tất cả cho anh để được anh yêu thương. Không phải cây lúa non chờ nước trên nguồn về mới cho những hạt vàng nặng trĩu những sườn non mà còn có sức người ra tay vun xới. Tôi thấy mình cũng có lòng kiên trì lắm. Một bài hát rất đổi ngẫu nhiên nhưng chất chứa bên trong những ý nghĩa vô cùng sâu sắc mà tôi bất chợt đã tìm ra được. Có lẽ khi trước ngồi hát karaoke ở bên nhau, anh Phương cũng không suy ngẫm được những điều ý nghĩa trong lời bài hát này
Tôi nằm gọn trong lòng thiêm thiếp ngủ trở lại lần 2..............
Tôi thức giấc lần hai thì anh Phương đã thức tự khi nào. Đầu tôi rớt ra khỏi cánh tay ảnh. Anh Phương đang nằm gối cao đầu lên hai lớp gối , cả cái chăng anh cũng xếp cao thêm lên để kê đầu. Bàn tay anh Phương cầm cái remote tivi đặt hờ trước bụng trần. Anh Phương đang xem tin tức chương trình quảng báo cho mua giải ngoại hạng Anh Premier League cùng các chương trình thể thao hỗn hợp của thế giới trên kênh nước ngoài
Tôi lê người bò đến gần anh Phương. Anh nhấc tay lên cho tôi gối đầu nằm lên bụng trần của ảnh rồi đật bàn tay đó choàng ngang ngực tôi
Tôi cầm tấy cánh tay anh Phương ve vuốt hỏi
--Anh dậy lâu chưa?
--Cũng mới dậy hà. Anh Phương trả lời
Anh Phương chỉa cái remote vào tivi để mở tiếng bằng cái nút "mute" Một nút duy nhất trên remote mà người dùng có thể bấm để tắt toàn bộ âm thanh trên tivi . Thì ra không phải chỉ có mỗi một mình tôi là sợ anh Phương thức giấc mà ngay cả chính anh ấy cũng vậy.
--Sao anh coi tivi mà không mở tiếng?
--Anh thấy em ngủ say quá, sợ em thức
Tôi bĩu nhẹ môi một cái rồi nói
--Anh sợ em thức dậy em đòi bú cu anh chứ gì?
--Hình như là vậy
Tôi "a" lên một tiếng rồi đấm nhẹ vào ngực anh Phương một cái
--Biết ngay........thấy ghét thiệt
Dứt lời tôi ngồi bật dật rồi bước xuống giường. Tôi nói khấy
--Em đi làm vệ sinh xong anh biết tay em
Anh Phương nhìn theo tôi nhoẽn miệng cười
--Nhanh nhanh nha, anh đợi em nảy giờ đó
Tôi gở cái khăn ra ném vào ngừơi ảnh
--Sao nảy anh nói anh sợ em thức đòi làm tình?
Anh Phương cười khắc khắc. Thế mới hay cái mà ảnh nói tôi dâm chỉ là chọc ghẹo. Bản thân của ảnh cũng khoái làm tình. Hiểu ra ảnh chỉ nói chơi, tôi bĩu môi một cái
Tôi khẩn trương làm vệ sinh thân thể rồi chạy ù ra. Tôi nhảy đùng lên giường vồ tới mình anh Phương. Tôi hét lớn
--Xong roàiiiiiiiiiii
Tôi ngồi lên bụng anh Phương án cái tivi lại. Tôi choàng hai tay đan các ngón lại trong tư thế ôm cổ ảnh. Tôi nhắc lại lần hai
--Em làm vệ sinh xong rồi anh
Anh Phương đẩy ngang vai tôi một cái rồi quở
--Xong kệ em, nói anh chi
Tôi dùng hai tay kiếm nách anh Phương để thọt cù lét
--Kiếm chuyện hả Phương
Anh Phương cười hắc hắc ra sức đẩy tay tôi ra. Tôi tuột xuống dưới chân ảnh rồi vội vã tháo bỏ dây nịt. Anh Phương chẳng hề muốn ngăn tôi lại. Chân ảnh còn lòi chòi cũng chỉ là để rút chân ra khỏi ống quần mà thôi. Lột truồng được anh Phương, tôi thích thú vô cùng. Anh Phương rầy cưng
--Em ớ, nghe làm tình là sáng dần con mắt
Tôi cười hi hi rồi cúi đầu xuống bú liếm cu ảnh. Nghĩ anh Phương cũng xạo sự dữ lắm. Đừng có nghe ảnh nói tôi dâm mà tin. Anh Phương dâm hơn tôi . Chẳng biết con cu của ảnh đã nứng lên từ khi nào, chỉ biết là tôi vừa cởi quần đã thấy một khối thịt to đùng chĩa đứng như khẩu súng trường.
Tôi cầm con cu của anh Phương lắc nhè nhẹ. Tôi ngước mặt nhìn lên gương mặt anh Phương . Tôi nhoẽn miệng cười với ảnh một cái rồi thốt ra lời khen ngợi
--Con cặc anh đẹp lắm đó anh
Đàn ông nào mà không muốn được bú liếm dương vật, đàn ông nào mà không muốn được nghe "đối tác" khen ngợi của quý. Tôi khồng hề khen cặc anh Phương đẹp để xu nịnh bao giờ. Thật tế con cặc của ảnh rất đẹp. Có một cậu nhỏ như thế đã rất đổi tự hào rồi. Huống gì tôi được sờ nắm, bú liếm, và còn cực thích hơn nữa khi con cặc ấy đã từng đâm thọt vào cơ thể tôi biết bao nhiêu lần không đếm xuễ. Chỉ sờ nắm từ bên ngoài quần thôi tôi đã thích biết dường nào rồi. Anh Phương cứ quở trách tôi là tối ngày cứ đòi bú cu . Có lẽ bản thân anh cũng không tự hỏi tại sao tôi lại mê con cặc của mình đến như thế. Lúc cậu bé ấy cương cứng lên thì tôi càng mê hơn. Bao quy đầu tuột hết cả xuống để cái đầu khấc đỏ hỏn được loã lồ ra ngoài. Những sợi gân máu ở thân cu như nở phình ra , trông gân guốc . nóng bỏng vô cùng. Khi anh Phương nứng cặc, những lỗ chân lông ở gốc thân cu nổi xần lên như những hòn bi , mà khi đâm vào lút cán cạ vào vùng đó khiến tôi không thề tắt đi tiếng rên. Lông mu thì mọc rậm và dầy nhất ở vùng tam giác. Lông phân tán mọc rải ra các hướng. Tràn ra bẹng. Loắn xoắn chi chít mọc trèo lên tới rốn rồi quợn một vòng như cái bồng binh. Chỉ cần đặt cánh mũi đến gần cơ quan sinh dục của anh thôi là đã nghe dịu mát lạ thường thôi. Nó không thơm ngào ngạt như cái thơm của nếp hoa vàng mà nhẹ nhành như hương hoa, không đậm đà như hoa sứ hoa lài mà thoảng thoảng như hưong hoa đồng cỏ nội hoà quyện với cái mùi đàn ông rưng rức. Chỉ bấy nhiêu đó thôi đã làm mê mẫn lòng người rồi
Một tay tôi cầm nắm con cặc anh Phương trong khi tay còn lại thì nâng nui hai hòn dái của ảnh. Tôi từ từ liếm hai bên bẹng rồi liếm vào hai hòn dái. Tôi mum mum hai hòn dái rồi nhả ra . Tôi liếm dọc theo thân con cặc, rê lưỡi lên lên tới "đọt" thì tôi liếm vòng quanh đầu khất.Tôi ngậm nhè nhẹ cái đầu "thằng nhóc cưng" rồi lấy lưỡi đánh vào đầu "thằng nhỏ". Tôi bắt đầu mút cái đầu đó . Tiếng mút chóc chách phát ra. Anh Phương rên nhẹ và ưỡn háng ra rộng hơn. Tôi không vội nuốt chửng con cặc anh Phương mà chỉ nhả ra. Tôi liếm mạnh và lướt nhanh cái lưỡi từ dưới đùm trứng dái của anh Phương lên trên đầu khấc. Tôi cứ lướt lưỡi như thế nhiều lần. Lâu lâu tôi lại ngạm lấy đầu con cặc của ảnh rồi lấy lưỡn uốn lượn vòng quanh. Tôi vừa cầm con cặc của anh Phương sục sục vừ bú liếm. Lâu lâu thì ngạm thật sâu cho con cặc ảnh trượt xuống tận cuống họng mình. Anh Phương rên hừ hừ. Những pha tôi nuốt sâu thì ảnh rên phả lên, đồng thời háng cũng ưỡn nẩy lên
Tôi biết những gì tôi đang làm là đem lại sự sướng khoái cho anh. Chả trách sao anh Phương cứ ve vuốt đầu cổ tôi. Hết vỗ về ve vuốt hai bên má thì xoa bóp bờ vai tôi, Tôi nói tục để kích thích thính giác của ảnh
--Sướng cặc lắm phải không anh?
Anh Phương gật gật cái đầu
Tôi bú cặc anh Phương trong tư thế nằm sấp soài, chỉ ngẩnh cái đầu lên. Một tay thì tôi vịnh đùi anh, một tay thì cầm con cặc mà bú say sưa. Tiếng anh Phương rên rỉ rả cũng khiến tôi thấy hào hứng lắm. Chẩn ảnh cứ co duỗi, khi thì banh rộng ra. lúc thì co lên kẹp hai đùi vào hai thái dương tôi. Cái đầu tôi cứ ngục ngặc thụt miệng vào cặc anh.
Anh Phương duỗi thẳng chân trở lại, anh hơi uốn mình, rên rỉ. Anh đẩy đầu tôi ra để ra hiệu cho tôi ngưng. Có lẽ tôi đã quá sành sỏi ngón nghề bú cặc đến mức anh Phương sợ sẽ "hết tiền" sớm trong khi chưa ra khỏi ngõ. "Chợ" hảy vẫn còn khá xa
Anh Phương tuột hẳn xuống giường Anh nắm hai cái chân tôi kêu lê ra mép nệm. Chân tôi thả thòng xuống đất, người bị uốn cong như cây cầu Mỹ Thuận
Anh Phương đặt hai bàn tay lên bẹng tôi rồi trườn đầu tới hôn cơ quan sinh dục tôi. Hôn trứng dái, hôn con cặc, hôn chổ lông lá . Hơi thở anh cũng trở lên khìn khịt khà vào háng tôi. Con cặc của tôi chĩa ngang mang tai anh.
Tôi gác hai đùi lên vai ảnh trong khi hai bàn chân thì đạp hẳn lên lưng anh . Đôi chân tôi xếp thành hai dấu ấ (^) . Anh Phương tái hiện lại bài học bú cặc của tôi, tuy không sánh được trình độ của tôi nhưng với những gì anh làm tôi đẵ khoái sướng kinh khủng. Háng tôi như muốn banh cho tét ra. Ham muốn được ảnh nắc như xung điện chạy rần rần khắp cơ thể. Anh Phương đợi đến lúc thời điểm chính mùi thì mới bắt đầu thực hiện
Anh Phương đứng phắc dậy. kéo lê đít tôi hơi tuột ra hỏi mép nệm một tí thì mới cầm con cặc ấn vào lỗ hậu môn. Anh cầm chặt hai chân tôi kẹp áp vào hông rồi mới nắc. Tôi rên hồng hộc , oằn mình trên nệm trong khi anh Phương thì đứng dưới đất vững chải như cột đình . Những pha cong đít đẩy tối rồi rụt về của ảnh không hề thiếu tiếng rên hét của tôi. Khi ảnh đâm lút cán thì những hạt sần lỗ chân lông ở gốc dương vật ma sát vào vách hậu môn tôi. kèm theo một vùng lông lá xoắn xít ép dúi vào. Tôi rên oai oải khắp phòng. Con cặc tôi cứng ngắt như cột buồm lốc ngốc trước biển động. Nước nhờn chảy ra. Tôi cầm cặc tôi tự sục. Sục một lát thì tôi thả tay ra
Anh Phương gác hai cổ chân tôi lên vai rồi ngã nghiêng người ập sát. Bàn chân tôi bị bẻ ép đến gần mặt. Anh Phương nắc tôi trong tư thế ngã nghiêng người như dấu sắc (/). Nhìn tôi giống như cây nhíp. Bàn chân như thể muốn chạm vào mái tóc, xương cốt bị bẻ gấp lại. Nhưng ko vì thế mà tôi cảm thấy đau tí nào. Sướng khoái rưng rức lang toả khắp mình
Anh Phương vừa nắc vừa sục cặc cho tôi. Đến phút cao trào của cảm xúc thì ảnh đột nhiên rút cặc ra không nắc nữa. Anh Phương cúi xuống bú liếm cơ quan sinh dục cho tôi một lát rồi đút cặc vào nắc tiếp. Cứ hai lần giải lao như thế. Lần này thì ảnh mới chịu xuất tinh. Tôi cũng sung sướng tột cùng . Giai đoạn yêu đương chín muồi đã đến. Tôi tực sục cặc và cũng phát tinh ngay sau anh Phương
Anh Phương cúi mình nằm áp lên tôi . Chúng tôi chất ngất trong giây phút hân hoan khoái lạc bay bỗng trên đỉnh
0 nhận xét:
Đăng nhận xét