Khát tình 7,8,9


Stake Out (Leo Forte & Sebastian Young) (Part One) at Str8ToGay.com



Chương 7.
“Ah…ah… Phong làm Yumi sướng quá….yeah! Ah.. Ah… nữa đi Phong… ah…mạnh lên…”.
Những âm thanh đầy dục vọng đó cứ như cuốn lấy Nhật Phong , theo anh cả vào giấc ngủ khiến không giây phút nào mà anh không nghĩ đến Yumi, nghĩ đến những giây phút đam mê của buổi chiều nóng bỏng đó! Nhật Phong khi biết đến những đam mê mới mẻ khiến anh như “say” chàng trai Nhật Bản ấy. Anh luôn muốn được gặp Yumi luôn, được gần gũi, được làm lại những “hành động” của buổi chiều hôm ấy với Yumi như lần mà anh được “quan hệ” với Khoa. Bây giờ đây, Nhật Phong giống như một kẻ nghiện nặng thứ thuốc phiện tình dục này rồi!
Quả thật mà nói, Yumi quả là thật bạo dạng hơn là Phong tưởng so với ngoại hình và cá tính rụt rè thường ngày của anh chàng. Nhất là trong chuyện “đề nghị” cực kỳ tế nhị này! Đặt giả thuyết, nếu như trong buổi chiều hôm ấy, Nhật Phong không đồng ý và bị “sốc” với tình huống đó thì có lẽ tình bạn giữa hai người cũng khó mà giữ nổi! Tuy nhiên, nói đi cũng phải nghĩ lại, quả thật Yumi có những “ngón nghề” để kích thích đối phương mà một chàng thanh niên có dòng máu nóng như Nhật Phong khó thể giữ được bình tĩnh. Mặc dù cảm giác này Nhật Phong đã từng “thử” qua với Khoa trước đây!
*
Chiều hôm ấy, trong khi Phong vẫn còn bối rối chưa biết phải làm gì trước tình cảnh bất ngờ thế này thì Yumi đã mĩm cười thật tươi cầm lấy bàn chân Phong hôn nhẹ vào những ngón chân và cầm nó chà sát qua lại vào hạ bộ của mình… Phong vẫn để yên vì bối rối…Yumi rên khe khẽ bằng những tiếng đầy kích thích khi bàn chân Phong cọ sát vào đó và Phong cảm nhận khối u nơi đó đang càng lúc càng to và cứng lên sau lớp vải quần một cách đáng sợ. Nhật Phong thấy hơi ngại ngùng với hành động này. Có lẽ anh chưa quen lắm chăng? Trong Phong giờ đây đang lẫn lộn hai cảm giác, nửa muốn từ chối để đi về, nữa muốn tiếp tục nằm đó chờ mọi chuyện tiếp diễn. Chính vì thế mà mặc dù đã bật người ngồi đậy và rút chân về nhưng Phong vẫn rên khe khẽ như một sự đồng tình ma quỷ khi mà bàn tay anh bạn người Nhật đang vò bóp điệu nghệ! Và cuối cùng, con quỷ dâm dục trong Phong đã thắng, nó khiến Phong không còn sức kháng cự đành nằm lại xuống nệm chỉ sau một cú đẩy nhẹ nhàng của Yumi!
Thật nhẹ nhàng và tình tứ, Yumi đặt một nụ hôn lên hạ bộ và hít nhẹ nhàng như người ta đang nâng niu và cảm nhận một bông hoa đẹp, đoạn, Yumi lướt mùi mình lên chùm lông nơi rốn của Nhật Phong và… quét một Duy phớt ngang trên đó bằng chiếc lưỡi ẩm ướt của mình. Như có một luồng điện chạy ngang qua cơ thể, Nhật Phong rên lên khi hàm răng của Yumi cạ trên đầu khấc qua lớp vải quần với cường độ càng lúc càng mạnh. Nhật Phong càng lúc càng thấy mình nứng lên tột độ, dương vật anh đội chiếc quần short như một chiếc lều vải và Yumi đang ngậm lấy cái cột chính căng lều. Mặc dù qua lớp vải quần, Phong vẫn cảm nhận được hơi thở hồng hộc nóng của Yumi phả vào dương vật mình cùng với dòng nước bọt đang tuôn ra làm ướt đẫm khoảng giữa quần… lúc này đây, Phong muốn Yumi cứ cởi quần anh ra đi để Phong bớt cảm thấy bức xúc hơn! Nhưng không, Yumi dường như thích hành hạ Phong bằng những đợt sóng ngầm cứ dội ầm ầm vào các giác quan… bàn tay Yumi lần vào ống quần Phong vuốt ve hai tinh hoàn Phong, chạy khắp nơi trên vùng mu Phong như đang khẩy đàn trên cơ thể người tình, lắm lúc lại mò ra khỏi lưng quần nhưng lại chui trở vào trong chứ không tuột nó ra trong khi Phong thì muốn lắm rồi!
Hành hạ đến khi Nhật Phong như đờ đẫn cả người vì những kích thích, Yumi mới ngồi dậy nhẹ nhàng cởi bỏ những mảnh vải trên cơ thể mình… Trong tư thế trần truồng, Yumi nằm đè trên người Phong, cả cơ thể Yumi hâm hấp nóng như hòn than mới rút ra từ trong lò… anh chàng ôm chầm lấy Phong, hôn một cách cuồng nhiệt vào cổ rồi lần xuống hai vú. Chàng dùng răng nghiến nhè nhẹ lên hai đầu vú săn to của Nhật Phong, chàng nâng nhẹ cánh tay của Phong, vùi mũi vào nách chàng thật sâu, chiếc lưỡi ươn ướt vuốt ve từng chân lông và đôi môi đớp lấy từng sợi lông và kéo nhẹ. Hơi có cảm giác đau nhưng lại được chiếc lưỡi liếm nhẹ đầy đê mê như vuốt ve, Nhật Phong có cảm giác dường như cả chùm lông nách dài và rậm của mình đều nằm gọn trong miệng của Yumi.


Stake Out (Leo Forte & Sebastian Young) (Part One) at Str8ToGay.com


Yumi trườn lên nằm cạnh Nhật Phong và thì thầm một câu:
- Lông của con trai Việt Nam trông thật là hấp dẫn quá hả Phong!
- Phong thấy cũng bình thường thôi mà! Yumi cũng có thật nhiều đấy thôi…
- Không phải thế đâu! Lông của con trai Việt Nam cứng hơn con trai Nhật đấy! Vả lại chúng có một mùi thơm rất kỳ lạ và quyến rũ! Thật tình mà nói, Yumi chưa từng nhìn thấy ai có nhiều lông như Phong đấy vì đa phần con trai Việt Nam thường ít lông, chỉ có ở nách thôi. Nhật Phong thì khác, chúng mọc ở cả núm vú, ngực và bụng nữa. Thật là nhiều và đẹp lắm, Yumi thích hôn vào chúng!
- Vậy thì Yumi hôn chúng nữa đi!
- Không!
- Sao thế?
- Bây giờ Yumi muốn hôn cái khác kia!
-  Cái gì thế?
Tuy miệng hỏi cho vui thế nhưng Phong biết tỏng là Yumi muốn cái gì rồi vì bàn tay chàng trai đang bóp nắn và vuốt ve thằng em của anh này giờ đây! Yumi ngồi dậy, đẩy chiếc máy vi tính xách tay xuống nệm, chàng từ từ tuột chiếc quần ngoài rồi quần trong của Nhật Phong. Trong tư thế quỳ giữa hai chân, Yumi đưa thằng “Phong nhỏ” vào hốc miệng nhỏ bé của mình cũng là lúc chàng đẩy thẳng Phong lớn vào tột cùng của sự đam mê…. Ôi! Sướng gì đâu, quả thật không có gì sướng hơn khi mà dương vật mình nằm gọn trong lỗ miệng của một người nào đó… cái cảm giác âm ấm và ẩm ướt bao trùm cái dương vật đang cứng và nóng như thép nguội khiến người đàn ông chỉ muốn nổ tung ra… ban đầu chỉ là những tiếng rên nho nhỏ, sau dần thành những nguồn đê mê như sóng cuộn khiến Nhật Phong phải cựa mình dữ dội trên nệm và thở hổn hển… hổn hển… Ôi! Yumi…Phong……ah…ah… Yumi quả thật quá tài tình! Tài tình và điệu nghệ hơn cả Khoa khi cậu biết bôi trơn lỗ miệng bằng sự tiết nước bọt liên tục để làm ướt cái máy kéo của mình là vòm miệng đang ngậm chiếc dương vật của Nhật Phong đang đỏ ửng và cứng như một thanh sắt đang được kéo trong lò.
*
Đang đến lúc Phong tưởng chừng như mình đã đi đến giới hạn cuối cùng của sự chịu đựng, anh sắp phóng tinh thi Yumi lại thôi kéo pháo… Phong hơi hụt hẫng nhưng anh không có gan mở miệng bảo Yumi hãy tiếp tục. Yumi rời khỏi dương vật Phong với một nụ cười và đôi mắt nhìn Phong đầy dâm đãng, tay Yumi sục nhè nhẹ chiếc dương vật ướt đẫm nưóc bọt của Phong.… đoạn, cậu hỏi Phong:
- Anh Phong cảm thấy thế nào?
- Good, ồ không, phải nói là một cảm giác hết sức tuyệt vời
- Yumi sẽ khiến Phong cảm thấy tuyệt vời hơn nữa đó
- Thế này là đã tuyệt lắm rồi!
- Anh Phong đã từng giao hợp với ai chưa?
- Giao hợp? Fuck someone?
- Ok
- Với con gái à?
- Uhm
- Cái đó thì chưa! Vì anh chưa có bạn gái mà!
- So the action with boys?
- Hả? Con trai? Xin lỗi… anh hơi thiếu tế nhị với Yumi.- Nhật Phong gãi đầu và cười nhẹ đầy bối rối, một sự bối rối vì hành động thiếu tế nhị lẫn ngỡ ngàng khi nghe một điều hoàn toàn lạ lẫm mnhư thế. Anh ngập ngừng: - Đàn ông với đàn ông, anh nghĩ đến đây là hết mức rồi, làm gì có…thể…giao hợp với nhau ? Chắc là…Yumi đùa?
-  Không! Yumi không đùa giỡn, Yumi nói thật…



Show Me Yours (Gavin Waters & Sebastian Young) at Str8ToGay.com


Đó là lần đầu tiên mà Nhật Phong biết được hai người đàn ông có thể giao hợp với nhau. Buổi chiều hôm ấy, Yumi đã chứng minh cho anh thấy điều đó là sự thật khi chiếc dương vật dài hơn 17cm của anh nhờ vào một dung dịch bôi trơn đã chui vào và nằm gọn dễ dàng trong cái lỗ hậu môn bé xíu của chàng trai Nhật Bản ấy!
Yumi mở chiếc tủ nhỏ ở cạnh bên, lấy từ đó ra một chai nước nhỏ có chứa một thứ dung dịch màu xanh, sánh lại trông như dầu gội… sau khi bú cho dương vật của Nhật Phong săn cứng lại, Yumi đổ chất lỏng đó ra lòng bàn tay và bôi lên thân dương vật của Phong. Lúc này, Nhật Phong mới nhận ra chất dịch đó không mùi nhưng rất mát và trơn. Sau khi bôi cho Phong, Yumi đưa chiếc ống nhọn nhỏ nhỏ nơi nắp bình xuống dưới và bóp nhẹ (mãi sau này, Phong mới biết Yumi đưa chiếc ống đó vào sâu trong hậu môn để chất nhờn được bôi khắp thành hậu môn và sẽ tiết ra một cách tự nhiên trong quá trình giao hợp). Yumi thoa một lớp phía ngoài hậu môn mình và đặt chai dầu sang một bên. Chàng tiến lên bụng dưới của Phong. Khi đến chiếc dương vật đang giương vai diễu võ, Yumi cầm lấy nó rà qua lại trên “cửa vào”, những sợi lông chạy dọc từ háng xuống hậu môn Yumi đang ướt đẫm dầu nhờn và cọ trên đầu khấc khiến Nhật Phong thấy rùng mình…
“ah….a…ah…”, nghe tiếng rên của Yumi, Nhật Phong vội vàng nhìn xuống… chàng ngạc nhiên quá độ khi chứng kiến cảnh tượng Yumi đang cố ngồi lên cái đầu khấc to tổ bố của mình. Và chính lúc đó, Nhật Phong cũng cảm nhận được có vật gì đó đang co bớp dữ dội đầu khấc dương vật mình, đồng thời “nó” như đang cố chống chọi và nong thẳng để chui vào một cái gì đó… nhìn lại lần nữa, Nhật Phong đã biết nó đang muốn chui vào hậu môn của Yumi đây vì giờ đây khi nhìn xuống, chiếc đầu khấc đã biến mất sâu vào hậu môn của Yumi…


Show Me Yours (Gavin Waters & Sebastian Young) at Str8ToGay.com




Chương 8:
Ngồi trong lớp học, ngắm làn mưa tháng 6 đang xối trắng sân, Nhật Phong không giấu được nỗi buồn cô đơn khi nhớ quê, nhớ mẹ. Đáng lý giờ này, Nhật Phong đã có thể xuôi tàu về thăm mẹ nếu như không kẹt phải đợi thi kết thúc môn. Sân trường hơi vắng vẻ vì các sinh viên đã về nghỉ trưa, chỉ còn một mình Nhật Phong ngồi lại lớp, một phần vì kẹt mưa, một phần cũng lười về nhà, vì nếu về ký túc xá trong lúc này, Phong e rằng mình sẽ nghỉ luôn cả buổi chiều vì trời mưa lớn như vậy thì có ai đủ can đảm để bò giấc ngủ êm ái để đi đến giảng đường vào buổi chiều, nghĩ thế nên Phong đành ngồi lại lớp để đợi giờ học sau. Anh không thể nghỉ học vì Nhật Phong đang nhắm đến suất học bổng cuối kỳ này!
Nhật Phong tựa người trên gờ cửa sổ và hồi tưởng lại quãng thời gian ngắn ngủi của 3 năm học đại học vừa trôi qua. Người ta thường nói: thời gian thoi đưa quả thật không sai! Mới ngày nào, anh còn là thằng sinh viên ngu ngơ bước lên giảng đường, thế mà giờ đây, thời gian tốt nghiệp đã gần kề lắm rồi! Tương lai và sự nghiệp là hai điều nên nghĩ đến lắm rồi đây! Mai đây, Phong sẽ quyết định về quê hay là sẽ bám trụ lại thành phố này? Đôi khi Phong nghĩ đối với những người chọn nghiệp bút nghiên như mình cũng lắm gian truân lắm chứ đâu phải sung sướng như nhiều người vẫn nghĩ xưa nay?...
Khoa từng nói khi Phong hỏi nó về những dự tính cho tương lai: “Chắc em sẽ về quê anh Phong à! Vì Sài gòn không có chỗ dành cho nhưng người như em và anh đâu! Muốn chen chân ở đây..chậc…chỉ e bị người ta đạp dập đầu quá!”. Khoa nói rồi ôm ghì lấy Phong, dường như lúc đó đôi mắt nó đượm buồn, Phong ôm ghì lấy Khoa như chia sẻ nỗi niềm- nỗi niềm của những thằng con trai đang lo lắng cho bước đường hoạn lộ. Mọi cảm xúc lúc đó là rất thật, vượt ngoài những đam mê tình dục của cả hai theo thông lệ. Đó cũng là lần đầu tiên mà Phong đến chơi ở phòng trọ của Khoa mà không xảy ra chuyện ân ái giữa 2 người.
*
Khoa đã dọn ra ngoài ở khiến căn phòng giờ đây chỉ còn mình Phong là thành viên cũ và cùng ở với 5 tên sinh viên mới. Phong có hỏi tại sao Khoa không tiếp tục ở lại ký túc xá mà lại dọn ra ngoài thì Khoa trả lời rằng anh không hạp với đám tân binh, ở chung có ngày cũng xảy ra chuyện. Vả lại, công việc làm thường đi về không đúng giờ giấc quy định của ký túc xá nên Khoa dọn ra ở ngoài. Nghe như thế, trong Phong cũng nhen nhuốm ý định ra ở riêng!
Thỉnh thoảng 2 người vẫn gặp nhau trò chuyện, giữa Phong và Khoa, có một điều đặc biệt hơn giữa tình bạn thông thường giữa hai thằng bạn trai. Vì đôi lúc bức xức, cả hai cùng hẹn nhau đến nhà trọ của Khoa để giải quyết. Phong biết tận trong sâu thẳm tâm cang, Khoa rất mê anh, vì chính Khoa đã thừa nhận điều đó trong một lần 2 người ân ái với nhau. Nhưng Phong đã chủ động chặn đứng những suy tưởng của Khoa bằng câu khẳng định có phần hơi tàn nhẫn (Phong cảm nhận như thế) trong một lần 2 đứa đi uống café với nhau: “Khoa này! Anh biết là em rất mến anh và muốn giữa hai đứa mình có một cái gì đó cao hơn tình bạn nữa phải không? Nhưng… Khoa à… Không thể đâu em! Anh đã nói rồi.. Hành vi của chúng ta là sai trái nhưng đôi khi con người bị u mê vì những cảm xúc rất thường tình của bản thân. Nhưng cái quan trọng là phải biết điểm dừng để không trượt dài hơn nữa… chúng ta đã đi đến đây… anh thấy là đủ lắm rồi. Em cảm thấy vui, anh cũng cảm thấy vui, anh nghĩ là đủ, đừng đòi hỏi cao hơn nữa, em ạ!. Làm bạn, anh nghĩ rằng tốt hơn là tiến thêm cái gì nữa. Anh không thích dây dưa chuyện tình cảm. Em nghĩ đi, em cố gắng học vì cái gì, chẳng phải là vì tương lai sao? Thế thì tại sao phải vì một chuyện viễn vong mà đạp đổ nó? Thế không phải là quá uổng phí sao? Em có gan để đạp trên dư luận không? Em hiểu ý anh mà phải không Khoa?”
Nhật Phong biết khi nói ra điều này, Khoa sẽ buồn lắm nhưng nếu hiểu được ý tốt của Phong, anh nghĩ Khoa sẽ thông cảm anh hơn! Nghĩ đến chuyện Khoa, Phong bỗng nghĩ về những sự việc đã đi qua cuộc đời mình, bắt đầu từ lúc anh đến Sài Gòn, gặp gỡ và thần tượng người bạn trai cùng phòng, nhưng với bản tính ích kỷ cá nhân, Vũ Long khiến Phong quá bẽ bàng khi anh biết mình chỉ là một công cụ thỏa mãn cho một anh chàng đẹp mã nhưng lại “rã đám” và cuối cùng anh ta đã quyết định dọn ra sống cùng một cô bạn gái xinh đẹp và khá giả vừa có thể bảo bọc anh ta trong đời sống vật chất và cả những thỏa mãn sinh lý đúng với bản thân. Chính trong phút ấy, Phong thấy buồn vô hạn, rồi từ cuộc chia tay giữa Sinh và Khoa đã giúp Phong nghiệm ra một điều rằng: cuộc sống đừng bao giờ đuổi theo những phù du, hư ảo mà tình yêu giữa hai thằng đàn ông là một minh chứng xác đáng nhất! Ai cũng là con người, dù là đàn ông, đàn bà hay gì gì đó thì vẫn có nhưng xham muốn rất đỗi bình thường vì dù sao đó cũng là phần bản chất tất yếu nhưng theo Phong nghĩ đối với nhưng thằng con trai như anh, Khoa, Sinh hay đại loại như thế thì tình dục chỉ như một thứ mồi ngon cho men rượu tình bạn thêm nồng trong bữa tiệc của cuộc sống sinh viên tẻ nhạt mà thôi. Vâng! Và có bữa tiệc vui nào mà không tàn chứ mặc dù đôi khi khách mời cũng ngậm ngùi luyến tiếc.
Bản thân Phong vẫn chưa khẳng định rằng mình thích đàn ông hay đàn bà? Chỉ duy biết rằng trong anh luôn tồn tại một dòng máu nóng sục sôi dục vọng. Cơ thể cường tráng của anh luôn trong trạng thái đòi hỏi được đáp ứng, chỉ cần gặp một kích thích, dương vật anh đã căng thật cứng kéo theo cơ thể anh muốn nổ tung vì những bức xức… Phong ngại ngùng chưa dám “thử lửa” với đám con gái mặc dù anh biết rằng chỉ cần mình gật đầu, sẽ có không ít cô sẵn sàng cho anh thỏa mãn, nhưng… những trường hợp tương tự của một số bạn bè đi trước như một tấm gương đã khiến Phong hoảng hốt vì những hệ lụy phía sau những cuộc mây mưa. Cái giá phải trả khá đắt khiến anh cảm thấy mình không kham nổi! Những cô gái luôn muốn đòi hỏi ở những người bạn trai một cuộc sống dài lâu sau khi đã trao cho chiếc chìa khóa vào “vườn cấm”. Tuy nhiên, Nhật Phong là một chàng trai có nhiều hoài bão tương lai, anh đâu chịu bó buộc mình sớm như vậy! Huống chi anh cũng là một gã đàn ông thích những cái mới lạ. Nếu như suốt đời phải chọn lấy một cái gì đó rồi sử dụng chúng mãi, Phong muốn nghẹt thở khi nghĩ đến điều đó, vì những cái gì cũ thì không bao giờ Phong còn hứng thú với nó nữa!
Cho đến khi bắt gặp cơ thể cường tráng của Vũ Long, Phong cảm thấy dâng lên một cảm giác thích được sờ mó và chàng cảm thấy khi 2 người đàn ông cùng thủ dâm cho nhau thì cũng có những đam mê riêng rất thú vị. Và từ đó, mỗi khi tự sục dương vật cho mình, Phong luôn mường tượng mình đang nắm dương vật của Long, sờ vao bộ ngực vạm vỡ của mình, Phong tưởng chừng như từng ngón tay đang chạm vào da thịt của một thằng đàn ông hấp dẫn nào đó mà mình chợt bắt gặp… cho đến khi anh gặp cuộc mây mưa của Khoa và Trường Sinh trong mùa hè năm đó. Phong đã bắt đầu nghĩ đến chuyện những người đàn ông cũng có thể cùng với nhau ăn nằm và có những khoái cảm mạnh mẽ hơn. Anh đã mạnh dạn thử tìm hiểu với Khoa để kiểm nghiệm cho điều đó. Cho đến khi Phong gặp được Yumi, chàng trai Nhật Bản đó đã dạy cho Phong bài học đầu tiên về cách đạt khoái cảm cực độ trong sự chung đụng giữa 2 cực điện cùng dấu. Phong đã “lấp đít” lần đầu tiên với một chàng trai ngoại quốc trong niềm cảm xúc vô bờ bến! Một cảm giác khó tả và cũng rất khó quên…


Stinger (Gavin Waters & Marc Dylan) at Str8ToGay.com


Yumi rên rĩ, oằn người khi cố gắng ép mình ngồi lên cái cột chống trời hiên ngang của Nhật Phong. Chàng đã ấn được một nữa cái dương vật to dài quá khổ của Phong vào hậu môn mình. Cái cảm giác thít chặt của cơ vòng lên thân dương vật cùng lớp dầu nhờn được bơm đang tuôn ra ngoài ồ ạt vào lúc nãy khiến Phong đê mê khó tả… dường như chính nhờ lớp nước dầu tuôn ra nên Yumi dễ dàng “nuốt” gọn phần dương vật còn lại. Phong cố nhoài cơ thể để nhìn cận cảnh hình ảnh chiếc dương vật của mình đã bị mất dấu đi hoàn toàn… bên dưới chỉ còn lại chùm lông mu rậm rạp của anh đang trãi rộng, nâng niu chùm dái lủng lẳng của Yumi. Mồ hôi Yumi đang túa ra làm đám lông mu của cậu lấp lánh như đính những viên đá lấp lánh… Đoạn, Yumi chống hai bàn tay xuống nệm và dịch chuyển nhẹ nhàng hậu môn lên trên, rút ra khỏi dương vật Phong khoảng 2/3 rồi chàng lại ấn mạnh xuống hơn nữa….Nhật Phong rên lên đầy khoái cảm!
Hành động đó cư lặp đi lặp lại vài lần thì dường như “bọn chúng đã quen với nhau” rồi thì phải! Nhật Phong cảm nhận dường như dương vật của mình ra vào hậu môn Yumi một cách dễ dàng hơn, trơn trượt hơn… cái lớp bao trùm lên dương vật như trở nên vừa vặn và ôm lấy dương vật Phong như một cái khuôn. Những sợi dây thần kinh trên thân dương vật Phong đang cọ sát vào thành hậu môn gây nên những làn sóng đê mê dội ào ạt vào cơ thể Nhật Phong , anh chỉ biết rên lên và hẩy thật mạnh phần mu mình của mình lên phía trên, mạnh hơn… mạnh nữa và cuối cùng là…. “ah…ah….Yumi ơi! Anh sướng quá!...”. Dòng tinh khí ồ ạt phóng vào trong cơ thể chàng trai Nhật Bản ấy… Nhật Phong nằm vật ra để cảm nhận những dư vị còn sót lại sau cuộc giao hoan với những lạc thú mà anh vừa khám phá… anh cảm nhận một dòng nước âm ấm đang phụt xuống cơ thể mình trong tiếng rên đầy khoái cảm của Yumi. Cả hai nhìn nhau trong nụ cười thỏa mãn! Yumi đổ ập xuống cơ thể Phong với một gương mặt đầy thỏa mãn, đôi mắt nhắm nghiền, hơi thở cũng dần nhẹ hơn… . Bất giác, Nhập Phong choàng cánh tay ôm chầm lấy cơ thể ướt đẫm mồ hôi Yumi, một bàn tay anh xoa dịu cặp mông tròn trĩnh của bạn, nơi đã khiến anh lần đầu tiên biết đến những hoan lạc tuỵêt vời của cuộc sống mà không có bất cứ một cuốn sách hay tài liệu nào từng đề cập đến… Đặt vào má Yumi một nụ hôn khi anh bạn đang thiêm thiếp không biết vì mệt hay vì nỗi sướng khoái đang lan tỏa cả cơ thể vẫn còn đang hừng hực nóng kia! Phong cảm nhận từ cơ thể Yumi tỏa ra một mùi thơm rất ngọt tựa hồ như cánh hoa đào đang độ vào xuân ở xứ sở quê anh…




Chương 9
Đang thả mình theo dòng suy tưởng về những hoài niệm của quá khứ, Nhật Phong chợt giật mình vì tiếng cười trong trẻo của trẻ con vọng lại. Anh bước ra phía trước nhà và ngồi vào chiếc ghế mây núp mình dưới tán lá bàn đang mỗi ngày một lớn dần…
Từ trên bancon nhà, Nhật Phong ngước nhìn bầu trời quang đãng của buổi sáng mùa hạ trong veo không gọn chút mây, chàng nhấp một ngụm café trong mùi hương dạ lý thoang thoảng từ nhà bên trong niềm cảm xúc hứng khởi lạ thường. Đã từ bao giờ, thói quen này không biết đã hình thành trong anh từ bao giờ, nếu như không bận bịu với việc đi công tác thì ngày chủ nhật, Phong luôn thức dậy lúc 7h sáng để ngồi đây, hưởng thụ cái yên ả của con phố trong buổi sớm mai, nghe nhịp sống đang chuyển mình mạnh mẽ cũng những con người luôn tất bật bận bịu với cuộc sống. Ngẫm lại, Phong thấy mình có diễm phúc hơn mọi người khi được ngồi đây một cách an nhàn như vậy, cho nên chàng gọi khoảnh khắc này là “giây phút thần tiên” của riêng mình!
Đã từ lâu, Phong tập dần với thói quen không ăn sáng bằng thức ăn mặn mà chỉ dùng một lát bánh mì lạt với café (vì tuổi của anh hiện giờ rất dễ lên cân nếu như ăn uống không đều độ). Sau đó anh đọc báo cho đến khoảng giữa giờ rồi tự nấu ăn cho mình một món ăn thật nhẹ chỉ với rau củ là chính….
Phong xuống cổng để lấy tờ nhật báo thường ngày được nhét ở khe cửa theo thông lệ nhưng hôm nay anh chẳng thấy đâu! Chàng nhún vai vì tính lơ đãng nhân viên tòa soạn và anh sẽ làm việc với họ sau vậy! Anh đành quay vào nhà để lấy chiếc áo sơmi khoác vào người để đi ra ngõ mua 1 tờ báo khác vậy!
Stinger (Gavin Waters & Marc Dylan) at Str8ToGay.com

Chỉ cần đi khoảng vài trăm mét, ngay đầu ngõ đã có 1 sạp báo rất bề thế. Chị chủ hàng nhận ra cậu là người quen trong ngõ nên cưới và hỏi thăm 1 vài câu xã giao, thái độ hòa nhã của chị khiến anh cảm thấy dễ chịu bao nhiêu thì thái độ của cô gái ngồi cạnh đang trò chuyện với chị ta khiến Phong cảm thấy hơi ngại ngùng lẫn khó chịu. Cô ta nhìn xoáy vào mắt Phong với hàng ngàn những tia nhìn đầy tính… mời gọi mà bất kỳ một người đàn ông nào cùng hiểu được hàm ý của nó! Mặc dù không “thích” phụ nữ nhưng chưa hẳn Nhật Phong thiếu thái độ lịch sự với phái nữ và bằng chứng là Phong vẫn có vài người bạn đồng nghiệp rất quý mến anh là nữ giới nhưng Phong cũng cảm thấy ngán ngẩm và không mấy thiện cảm với những loại phụ nữ lả lơi như thế! Anh phớt lờ ánh mắt để bày tỏ thái độ của mình và nhận lại tiền thối để quay trở về.
Trên đường quay về nhà, Phong bỗng chú ý đến một cậu thiếu niên bán vé số đi ngược hướng với anh. Thật ra, ở Việt Nam, chuyện gặp những cậu thiếu niên chọn nghề này làm phương tiện kiếm sống qua ngày là chuyện rất đỗi bình thường, ngay cả Phong đã cũng gặp trường hợp này không ít, thế thì cậu thiếu niên bán vé số này có gì là lạ đối với anh kia chứ! Nhưng cậu thiếu niên này khá là đặc biệt.
Cậu ta có 1 gương mặt khá sáng sủa và thông minh, mái tóc đen hoe vàng vì nắng cháy nhưng trông có vẻ mềm mại phủ xuống gương mặt xương xương trắng mịn cùng đôi mắt thoáng nét buồn trông hơi nữ tính nhưng do tạo hóa khéo léo đặt chúng dưới hàng chân mày rậm đen nên trông thanh tú hơn. Cậu ta khá cao và hơi gầy nhưng ẩn hiện dưới chiếc áo sơ-mi kẻ sọc nhuyễn, một bộ ngực vun đầy với hai đầu núm vú to, sậm đen hằn lên làn vải sờn của chiếc áo sơmi sờn cũ. Những hình ảnh đó khơi gợi dòng máu thèm thuồng khai phá trong Phong đang sục sôi dữ dội. Nhìn đôi mắt đượm buồn và sắp vé số trên tay dường như còn nguyên, trong đầu Phong đã nảy ra một “quỷ kế” nhằm đưa chàng trai vào những dự tính “đen tối” đang dần hiển hiện ra trong đầu cứ như anh đang thảo một bản hợp đồng trước khi gặp đối tác công ty vậy! và anh tự hỏi trong cái “phi vụ” này, anh sẽ được lợi nhuận gì và đối tác kia sẽ hưởng được lợi lộc ra sao?
Cũng giống như trong công việc của mình, phương châm thực hiện là theo nguyên tắc đôi bên cùng hưởng lợi. Phong luôn tuân thủ rất nghiêm ngặt quy luật kinh tế này bởi anh chẳng muốn mang ơn ai hay là bất cứ ai phải vì anh mà thiệt thòi, sự gượng ép luôn mang đến sự khó chịu cho song phương. Tuy rằng có lẽ trong bản hợp đồng này, Phong chỉ đơn phương đề nghị và đối tác kia chưa chắc đã bằng lòng nhưng Phong sẽ dùng những điều kiện tối ưu nhất để đề nghị thì thử hỏi, với điều kiện trước mắt mà Phong nắm được, e rằng cậu thanh niên trẻ này sẽ bằng lòng ngay! Trong suốt quảng đời sinh viên cho đến khi vươn đến địa vị như ngày hôm nay, Phong biết rất rõ ma lực của chiếc chìa khóa vạn năng để mở tất cả mọi cánh cửa đó là: đồng tiền. Anh cũng đã đành chấp nhận và hiểu rằng mọi người sẽ quy phục theo nó và chính anh cũng là người phủa phục tùng nó mà thôi!
* *
Quả nhiên, chỉ sau ánh nhìn thoáng qua của Phong, chàng thanh nhiên đã sà tới mời anh mua dăm vé giúp mình trong lúc anh mở cổng. Phong làm ra vẻ quan tâm:
- Giờ này mà còn nhiều thế này hả em?
- Dạ… tại sáng này, em hơi mệt nên ngủ quên….
- Có trả lại cho đại lý được không?
- Dạ được… nhưng chỉ khoảng được 1/3 thôi anh à… nhiều thế này chắc họ không cho trả hết được đâu!- chàng trai đánh 1 tiếng thở dài
- Thôi vào đây, để anh coi mua giúp cho em vài vé vậy… anh cũng không rành vé số cho lắm
- Dạ… em cám ơn anh!
Sau khi đưa chàng trai vào nhà, Phong chỉ chiếc xích đu nhỏ dưới tàn cây dạ lý xanh um, anh cởi áo và ngồi bên cạnh chàng trai. Mùi hương của loại xà phòng rẻ tiền hòa lẫn trong mùi hương cơ thể của chàng trai dưới tác động của gió và bụi của đất Sài Gòn vào những ngày hè oi bức khiến Phong có đôi chút khó chịu. Cậu ta hỏi Phong:
- Anh lấy số nào vậy anh?
- Anh… cũng không biết nữa! hay em thấy số nào hên thì lấy đại cho anh đi!
- Vậy anh lấy số 9 đi nha!
- ừ… cũng được… em lựa dùm anh đi
Trong lúc chàng trai ngồi chăm chú lựa số cho mình, Phong quan sát ngầm cậu trai trẻ. Chắc anh chàng này chỉ độ 19-20 là cùng, anh ta có 1 lúm đồng tiền bên má khi mìm môi trông rất duyên dáng, nhìn đôi môi hồng với hàm râu lơ thơ màu xanh chưa rõ nét…chậc… chỉ nhìn thôi mà Phong cứ muốn được ngấu nghiến vào đó quá… đang mải mê nhìn trộm cũng những tơ tưởng, Phong giật mình khi chàng trai ấy gọi giật:
- dạ…nè anh
- là tổng cộng mấy tờ vậy em?
- Dạ 20 vé
- Là bao nhiêu tiền?
- Dạ 40000 thôi anh
- Chà… trông em vẫn còn nhiều thế kia hả? Chỗ đó khoảng mấy chục tờ vậy em?
- Dạ 150 tờ… cũng mong là gặp được những người khách dễ chịu như anh thì em đỡ lo
Phong choàng tay ôm vai cậu bé như tỏ vẻ thông cảm cho hoàn cảnh, bàn tay anh xoa đều trên bờ vai rắn rõi cùng nụ cười bí hiểm nở trên môi
- thôi, em đừng lo nhiều nữa… anh thì vốn không chơi vé số nhưng hôm nay anh phá lệ, sẽ mua hết cho em vậy!
- anh….anh… nói thật hả… anh?- chàng trai có vẻ xúc động thực sự trước sự hào nhoáng của Phong nhưng ánh nhìn như có vẻ vẫn chưa tin đó là sự thật. Anh cười thông cảm trấn an
- Thật! thấy em cũng tội quá… nhìn em anh nhớ lại hoàn cảnh khó khăn của mình hồi còn là sinh viên… à khoan đợi anh vào nghe điện thoại nhé!
Vừa đứng nghe điên thoại, Nhật Phong vừa quan sát chàng trai từ trong nhà qua lớp cửa kính… Lúc này, gương mặt của chàng trai đã lộ vẻ thư thái hơn 1 chút có lẽ vì được tin vui khi biết Phong chịu mua giúp mình hết chỗ vé số đó. Anh chàng đứng lên, đi đi lại lại khắp khu vườn, nhìn hết cây cảnh này đến chậu hoa kia. Trông phong thái của chàng trai, Phong đoán chắc anh chàng là người có ăn học đàng hoàng thông qua cách nói chuyện khá lễ phép và cung cách cùng tư thế đi đứng, rất khác với những gã “đầu đường xó chợ” cùng nghề mà Phong vốn rất ớn đến nỗi không dám tiếp xúc! Có lẽ do hoàn cảnh nghèo khó của gia đình nên đành phải lắn lội thế này. Nhìn chiếc áo sơ-mi mỏng dính phơi da thịt vì quá cũ cùng chiếc quần tây ngắn củn cỡn để lộ ra một phần bắp chân rậm rịt lông trông khá đáng thưong và cũng rất đáng…thèm!
Nhưng người ta cũng thường bảo, giàu có thì chưa hẳn tướng sang và nghèo khó cũng chưa chắc bần cùng. Chính Nhật Phong đã từng chiêm nghiệm điều này trong cuộc sống xung quanh của mình và bây giờ đây. Cậu bé bán vé số kia đang là 1 bằng chứng sống động cho nhận định đó của anh.
Tuy bộ quần áo có phần nghèo nàn thiếu thốn nhưng rõ ràng cậu bé có một gương mặt cũng với một hình thể khá bắt mắt và dễ khiến người đối diện có cảm tình. Đặc biệt đối với những người như Phong thì hình thể của anh chàng như một thứ chất đốt làm sôi lên dòng máu dục vọng trong cơ thể họ. Từ cặp núm vú đỏ au lồ lộ thoắt ẩn thoắt hiện dưới làn áo mỏng đến chiếc quần tây ngăn củn cỡn bó sát người phô bày cặp mông chắc nịch và tròn trịa, đáng chú ý nhất là cái phần gồ lên ở phía trước dây kéo chứng tỏ anh chàng không hề mặc “đồ bảo hộ” bên trong nên chúng cứ lủng lẳng theo nhịp bước trông cứ như muốn thủ thần kinh anh vậy! Phong nuốt luồng nước bọt của sự thèm khát đang trào lên trong cuống họng và nhẹ nâng tay vuốt ve cái “khẩu súng” của mình đang giương nòng lên hết cỡ trong quần lót…!.
- xin lỗi em, chờ anh có lâu không?
- Dạ… không anh
- Tại có một cuộc gọi từ công ty nên anh mới lâu như vậy đó. Em đếm chưa tổng cộng là bao nhiêu tiền vậy?
- Dạ..là 325000, em tặng anh 5 vé còn lại là 315000
- Thôi khỏi tặng, phần thừa đó anh gửi tặng cho em luôn đó.
Phong móc bóp đưa cho chàng trai 1 tờ bạc 500000 khiến cậu ta hết sức sửng sốt vô cùng vì giá trị quá lớn. Thấy cậu bé còn ngập ngừng, Phong hỏi:
- sao thế, em?
- Dạ…anh đưa tiền “lớn” quá..em.. em… không có tiền thối lại!
- À… để coi anh sẽ móc tiền nhỏ đưa em vậy
Sau khi lục tung tất cả các túi và các ngăn của chiếc ví, anh đành cười cầu tài, chàng trai bán vé số cũng thoáng vẻ mặt thất vọng, Phong bèn đưa ra 1 kế sách (mà mình đã tính sẵn!):
- bây giờ anh chưa có tiền lẻ, mà anh lại phải đi ngay bây giờ nếu không đợi em ra đầu hẻm đổi cũng được. Hay là anh tính như vậy em coi có được không?
- Dạ… anh cứ tính
- Bây giờ nếu tin anh, em cứ để vé lại đây. Anh sẽ đưa trước cho em 200000 này vậy, rồi khoảng trưa trưa 1-2h gì đó, khi anh về em cứ đến đây nhận nốt phần còn lại… em đồng ý không?
- Dạ…
- Không sao! Nếu như ngại thì em cứ đưa cho anh số vé số ứng đúng với khoản tiền này cũng được!
- Dạ… không sao! Em tin anh mà, nhà cửa anh ở đây, chẳng lẽ gạt em chỉ vì 100 mấy ngàn! Vậy bây giờ em về, khoảng giữa trưa nghỉ bán em sẽ ghé chỗ anh lấy tiền nha!
- ừ… anh sẽ đợi em khoảng 2h nha!
- dạ…
- mà quên nữa. em tên gì vậy?
- dạ Nhân
- còn anh tên Phong.
- Dạ..thưa anh Phong em về!
Thật ra anh chả bận bịu phải đi đâu cả mà cái chính là anh chàng đang chuẩn bị 1 âm mưu để phá trinh cậu bé này! Những gì Nhật Phong này đã thích thì như trời thích… Anh chạy lên phòng ngủ và mở chiếc hộc nhỏ trên đầu giường. Sau một hồi tìm kiếm, vật cần tìm đã thấy… Phong tự mĩm cười 1 nụ cười bí hiểm và dâm dật!

2am Booty Call (Marc Dylan & Tommy Defendi) at BigDicksAtSchool


    Blogger Comment
    Facebook Comment

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

 
Copyright © 2013. Sex Gay Asian - All Rights Reserved
Template Created by webseotrix